Năm lý do Phương Ứng Khán ganh tị với Thích Thiếu Thương

Năm lý do Phương Ứng Khán ganh tị với Thích Thiếu Thương.


(Tiền đề, Thích Cố là một đôi, Phương Vô là một đôi.)

Tác giả: Địch Hoa
Biên tập: Triêu Nhan

Khi mình nhìn bên Tấn Giang thì mới phát hiện tựa đề của nó là "Sáu lý do Phương Ứng Khán hâm mộ Thích Thiếu Thương", nội dung thì cũng tương tự, cái phần cuối cùng bạn Địch Hoa tính thành lý do thứ sáu, mà mình thì lười sửa với lại thấy thích bản này hơn nên xin mạn phép để nguyên như thế này (dập đầu tạ lỗi với bạn Địch Hoa)

Lý do thứ nhất.

Thích Thiếu Thương hai bàn tay trắng.

Thích Thiếu Thương và Cố Tích Triều quen biết nhau trong một tửu lâu nhỏ, không có tiền trả, lưu lạc tới mức cùng nhau làm công trả nợ. Đêm khuya thanh vắng, lén lão bản uống rượu, một người ca một người múa, rất lãng mạn. Từ đó về sau kết thành nhân duyên không tách rời, thậm chí đã định chung thân, suốt đời suốt kiếp biển cạn đá mòn thề non hẹn biển đến chết không thôi... (Tỉnh lược vô số từ ngữ ngọt ngào.)



Phương Ứng Khán gia tài bạc triệu.

Phương Ứng Khán cũng muốn lãng mạn, hắn có nhà cao cửa rộng, thuộc hạ vô số, vàng bạc đầy kho. Xây cung điện, dựng thôn trang, tạo vườn dã thú, muốn làm gì thì làm. Thành quả giao cho Vô Tình nghiệm thu, Vô Tình không những không vui vẻ, còn trả cho hắn mắt lạnh xem thường kèm thêm ám khí.

Lý do thứ hai:

Thần Khốc Tiểu Phủ, Thích Thiếu Thương chưa bao giờ dám sơ suất.

Tiểu Phủ của Cố Tích Triều rời tay, hung hăng bay về phía Thích Thiếu Thương, Thích Thiếu Thương quẹt mồ hôi, búa tuy nhỏ nhưng uy lực vô cùng. Vừa thấy ánh sáng chợt loé, lưỡi bạc đã sát qua má, bức thẳng Thích Thiếu Thương! Tiểu Phủ của Cố Tích Triều, chuyên phá cương khí nội gia, công lực ngoại gia.

Thích Thiếu Thương tập trung tinh thần, giơ tay chém xuống, lưu loát rạch ròi, Càn Khôn xoay chuyển, Tiểu Phủ đã nằm trong tay Thích Thiếu Thương.

Thích Thiếu Thương cười nói: "Lại tiếp được rồi, làm lại lần nữa!"

Phương Ứng Khán cuối cùng cũng tiếp được Tình Nhân Lệ của Vô Tình!

Với một trăm phần trăm thiên phú, hai trăm phần trăm nỗ lực, ba trăm phần trăm luyện tập của hắn, hắn đã thành công tiếp được Tình Nhân Lệ - ám khí không gì địch nổi của Vô Tình! Lần này so với việc hắn luyện thành Sơn Tự Kinh, Nhẫn Nhục Thần Công, Thương Tâm Tiểu Tiễn gì đó càng cao hứng!

Vô Tình cũng không nao núng, chỉ thấy tay y nhẹ nhàng giương lên.

Đó là một bàn tay tuyết trắng, ngón tay thon dài, một bàn tay khiến lòng người rung động.

Một thanh phi đao nhắm thẳng vị trí yếu hại của Phương Ứng Khán, Phương Ứng Khán đang định ra tay tiếp lấy.

Ai biết đâu chỉ là một thanh phi đao, rõ ràng là mưa rào gió cuốn, ám tiễn ngân châm từ bốn phương tám hướng ập tới.

Phương Ứng Khán nhất thời luống cuống tay chân, chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết -

Phương Ứng Khán lại một lần ngã xuống vũng máu...

(Thần Khốc Tiểu Phủ của Cố Tích Triều chỉ có một, ám khí của Vô Tình lại vô số kể, Phương Ứng Khán thật là chết không nhắm mắt mà...)

Lý do thứ ba:

Thích Thiếu Thương quyết định làm người xấu.

Lập bang phái, kết bè cánh, sùng bái kẻ xấu, coi luật pháp quốc gia như cặn bã, đối nghịch với quan binh, có thể nói không việc ác gì không làm.

Hỏi ý kiến của Cố Tích Triều như thế nào?

Cố Tích Triều chỉ nói bốn chữ: "Tận lực chi trì!"

Thích Thiếu Thương vui vẻ, trở thành Cửu Hiện Thần Long của Liên Vân trại, Thích lâu chủ của Kim Phong Tế Vũ lâu.

Phương Ứng Khán cũng quyết định làm người xấu.

Chiêu binh mãi mã, giết người phóng hoả, ức hiếp quần chúng, thu phí bảo hộ, trên hối lộ quan to quý nhân, dưới cướp giật kẹo que con nít, có thể nói trời người căm phẫn.

Hỏi ý của Vô Tình như thế nào?

Vô Tình cũng nói bốn chữ:"Đại nghĩa diệt thân!"

Phương Ứng Khán bị đả kích quá lớn, trở thành Thần Thương Huyết Kiếm Phúc Vũ Phiên Vân Tiểu Hầu gia.

Lý do thứ tư:

"Ta chí khí chưa thoả, chẳng có công lao, suốt đời bình thường, con đường phía trước mênh mang, nhìn không thấy tương lai. Phí hoài mấy năm viết sách không ai thưởng thức, tâm huyết huỷ hoại trong chốc lát." Cố Tích Triều than thở.

"Liên Vân trại vì ta, đã chết rất nhiều người, trong đó có người ta yêu mến, có người ta kính trọng, cũng có người thương yêu ta, kính trọng ta, bọn họ đều đã chết, mà ta vẫn còn sống... Ngươi nói, ta sống sót, còn để làm gì?" Thích Thiếu Thương đồng dạng đau thương.

Cố Tích Triều nói: "Ta hiểu được tâm tình của ngươi, ta rất hiểu."

Tâm của hai người mãnh liệt gặp nhau.

"Ta sinh ra trong một gia đình giàu có, vốn ngày tháng cũng rất vui vẻ, vô tư vô lự... Thế nhưng vào một buổi tối năm ta sáu tuổi, mười ba người bịt mặt xông vào, phụ thân ngã xuống vũng máu, mẫu thân cũng bị giết bằng thủ đoạn tàn khốc nhất, cả gia đình ba mươi hai khẩu gà chó không tha. Ta bị ép hỏi bảo vật và châm quyết, cũng bị dụng hình, hai chân của ta cứ như vậy... Sau đó ta bị đá ra hậu viện, bọn chúng nghênh ngang đi, lúc đi còn thả lại một mồi lửa. Ta là ở trong bụi cỏ, trong biển lửa, dùng một đôi tay này, từng chút từng chút bò ra, ngất đi trong bóng tối."

"Lúc đó ta sở dĩ có thể bò ra, là bởi vì ta nhớ kỹ hành vi của bọn họ, nhớ kỹ mối huyết hải thâm thù này. Sau đó thế thúc cứu ta, dốc lòng nuôi nấng ta, dạy dỗ ta, cũng đồng thời dạy dỗ các vị sư đệ, dần dần, sư huynh đệ chúng ta trở thành 'Tứ Đại Danh Bộ' được xưng tụng trong chốn võ lâm." Vô Tình bất đắc dĩ cười cười.

Phương Ứng Khán nghe xong mồ hôi đầm đìa. Làm sao bây giờ? Hắn biết nói gì?!

"Ta... Ta cũng rất thê thảm!" Phương Ứng Khán lần thứ N liều mạng đánh cược, "Từ nhỏ đã không có cha ruột mẹ ruột thương yêu, bị nghĩa phụ nghĩa mẫu nuôi lớn, không dễ dàng gì làm một tiểu Hầu gia, nhưng mà nghĩa phụ lại không thích ta làm Hầu gia! Từ nhỏ tâm hồn đã bị tổn thương nghiêm trọng, cuộc đời u ám tính cách vặn vẹo, rất là thê thảm!"

Vô Tình không nói gì, một lát sau mới bình tĩnh thốt ra: "Cho nên ta càng ghét ngươi!"

Phương Ứng Khán rơi vào vô tận khổ não.

Lý do thứ năm:

Sắc mặt của Thích Thiếu Thương rất kém.

Thụ đại phu bắt mạch cho hắn, mạch của Thích Thiếu Thương hỗn loạn, Thụ đại phu thở dài nói: "Thích lâu chủ miệt mài quá độ, dẫn đến khí huyết không đủ, tinh lực hao tổn."

Thích Thiếu Thương nghe vậy xấu hổ, Thụ đại phu khuyên nhủ: "Thân thể quan trọng, hy vọng Thích lâu chủ chú ý tiết chế."

"Thụ đại phu giáo huấn rất đúng, Thích Thiếu Thương sẽ ghi khắc trong tâm." Thích Thiếu Thương cáo từ, chạy về nhà thương lượng đối sách với Cố Tích Triều.

Cố Tích Triều nghe xong, nói: "Tự ngươi chuốc lấy!"

Thích Thiếu Thương mừng rỡ, y như cũ không có nghe lời khuyên của Thụ đại phu.

Sắc mặt Phương Ứng Khán rất kém.

Thụ đại phu bắt mạch cho hắn, mạch của Phương Ứng Khán hỗn loạn, Thụ đại phu thở dài nói: "Tiểu Hầu gia là phát tiết không đủ, dẫn đến tinh lực dư thừa."

Phương Ứng Khán nghe vậy xấu hổ, Thụ đại phu khuyên nhủ: "Tinh quá tràn đầy, hy vọng Tiểu Hầu gia chú ý điều tiết."

"Thụ đại phu nói đúng, Ứng Khán khắc ghi trong lòng." Phương Ứng Khán cáo từ, chạy về nhà thương lượng đối sách với Vô Tình.

Vô Tình nghe xong, nói: "Liên quan gì với ta?"

Phương Ứng Khán chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh lẽo thổi qua, lòng cũng buốt giá vô cùng.

.

.

.

Y có một đôi mắt đa tình.

Dù biệt hiệu của y là Vô Tình.

Y hiển nhiên là đang đợi người.

Y đợi ai?

Người y đợi đã xuất hiện.

Hắn còn trẻ, tuấn tú, nhưng phong sương trên gương mặt lại khiến người ta cảm thấy tháng năm tiếc nuối, thâm tình dư hận.

Hắn không nhanh không chậm, lững thững bước tới, vẻ mặt vẫn ngạo mạn mà tiêu sái như vậy, nhưng dáng người lại toát ra một loại mệt mỏi cùng cô đơn.

Hắn là Thích Thiếu Thương, là tri kỷ thâm giao của Vô Tình.

Đây là một bầu không khí không nên bị người phá hư, loại thời khắc chỉ thuộc về hai nhân vật quan trọng.

Phương Ứng Khán vội vàng nhảy ra: "Dừng lại!"

Nét mặt Vô Tình trầm xuống, Phương Ứng Khán biết không ổn, trong lòng biết Vô Tình lại mất hứng rồi, nhưng không làm thì thôi, làm là tới cùng,  bất cứ giá nào!

"Cố Tích Triều, ra đi!"

Phương Ứng Khán giở ra vương bài, Cố Tích Triều vừa ra, không ai dám tranh, không người địch nổi, Thích Thiếu Thương sao dám không theo?

Vì vậy Thích Thiếu Thương hoá thành trạng thái bánh bao lập tức đi theo Cố Tích Triều.

Phương Ứng Khán đắc ý, còn chưa vui vẻ xong, chợt thấy Vô Tình đã xoay người bỏ đi, vội vàng đuổi theo, Thích Vô vì vậy đã bị bóp chết từ trong nôi!

20 comment:

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 20:02 24 tháng 9, 2011

Tem a. Khán ca, ngươi ăn dấm chua với Thích bánh bao làm gì, không lo đi lấy lòng Tình Tình, ai bảo chết không nhắm mắt được.
Mỹ nhân nhà ta gả cho bánh bao thiệt là ủy khuất mà, ngươi muốn bị ủy khuất, có xu hướng muốn bị ngược à =))

Trả lời
Tử La Lan nói...
lúc 21:34 24 tháng 9, 2011

ôi mẹ ơi, vừa đọc vừa nín cười, ta chắc thổ huyết mà chết mất
Khán ca, *vỗ vỗ vai*, cố lên anh
công nhận Thích Vô cũng hay nhưng mà quả thật là bóp chết từ trong trứng nước
nếu mà có cặp Thích Vô nhất định là ấm áp ngọt ngào văn rồi
ôi ôi ôi
cái lý do thứ 2, thật là cực cho anh quá
Thần Khốc Tiểu Phủ chỉ có một, ám khí của Vô Tình lại vô số kể

Trả lời
Tử La Lan nói...
lúc 22:33 24 tháng 9, 2011

ớ nàng ơi, đọc lại mới thấy Hầu gia luyện "Sơn Tự Kinh" chứ đâu phải "Tam Tự Kinh" đâu, Tam Tự Kinh là sách học của bạn nhỏ mà

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 00:09 25 tháng 9, 2011

Hự, là ta mắt nhắm mắt mở đánh nhầm, đã sửa lại rồi, cảm ơn nàng nhé *cắn khăn*
Cũng tại Khán ca nhiều tuyệt kỹ quá, cái gì mà Thiên Thủ Quan Âm, Ô Nhật Thần Thương, Huyết Hà Thần Chỉ, Sơn Tự Kinh, Nhẫn Nhục Thần Công, Thương Tâm Tiểu Tiễn loạn xạ cả lên, nhầm nhọt cũng là bình thường (đang ngụy biện)

Trả lời
aimong nói...
lúc 02:34 25 tháng 9, 2011

Hức hức thương anh Khán quá đi.

Trả lời
Yu trong sáng nói...
lúc 03:52 25 tháng 9, 2011

*đập bàn đập ghế*ta thích ta thích ta thích thích thích cái này quá~~~
nàng ơi ta iêu nàng, cảm ơn nàng đã mần cái này, ôi ta thích nó chết đi được ấy XD
*chà lết vì Vô Tình mỹ nhơn-ing*
hun nàng chụt chụt chụt chụt chụt~~~
♥♥♥♥♥♥

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 04:24 25 tháng 9, 2011

Ta thấy nàng đọc xong đc hết mớ Thuyết anh hùng với lại Tứ Đại danh bộ là ta cũng thấy dã man lắm rồi Nhan Nhan a.

Trả lời
Tiểu Quyên nói...
lúc 05:03 25 tháng 9, 2011

đọc xong chương này cảm thấy anh Khán qua dễ thương a, tội ảnh vì anh VT ko quan tâm a

Trả lời
Hoa Nguyệt Sầu nói...
lúc 14:46 25 tháng 9, 2011

ui ~ thanks nàng nga~ >V< ~Cái đoản này dễ xương lắm a~
Khán ca~ cố lên anh~ em ủng hộ anh a~

Trả lời
gil nói...
lúc 18:50 26 tháng 9, 2011

đau hết cả ruột >o ta thích câu này nga, mặc dù ta cũng thích nha.

Trả lời
gil nói...
lúc 18:51 26 tháng 9, 2011

chữa: cái câu ta thích là "thích vô vì vậy đã bị bóp chết từ trong nôi" ^O^

Trả lời
Lục Mịnh nói...
lúc 18:56 26 tháng 9, 2011

Lục Mịnh thích lý do thứ ba quá đi ~~~ Đúng rồi, đồng dạng là người xấu, nhưng một bên có tri âm một bên có đối thủ nó khác biệt vậy đó *gạt lệ* Khán ca, cái này chỉ có thể trách anh là tội phạm mà lại yêu phải cảnh sát mà thôi ~

Trả lời
Ngạo nói...
lúc 21:09 28 tháng 9, 2011

Vâng, đọc xong cái này em thương anh Phương vô kể ~ ~

Trả lời
Tuyết Lâm nói...
lúc 20:31 2 tháng 10, 2011

tội Khán ca, nhưng anh cứ yên tâm, cái Phương Vô em đang mần sẽ cho anh phát tiết đầy đủ á =))

Trả lời
Ám Anh Tử nói...
lúc 04:32 13 tháng 10, 2011

đọc cái này chết vì cười ah, khi đọc đến bốn chữ " đại nghĩ diệt thân " thì ta cười đến nghẹn luôn, không ngồi vững để đọc tiếp nữa, thật là tội cho Phương tiểu hầu gia, thật thông cảm cho anh nhưng em lại ko thể ngừng cười

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 03:16 14 tháng 10, 2011

Phương Ứng Khán tuy là đáng thương nhưng ngẫm lại Tình Tình không có huỷ diệt cơ nghiệp nhà anh, không có giết huynh đệ bằng hữu của anh, cũng không có truy sát anh chạy trối chết, nói chung anh không có trả giá đại giới mới rước được mỹ nhân về như Bánh Bao nên đành phải chấp nhận đau thương thôi. Ai cũng nói mỹ nhân có cái giá của mỹ nhân, mà Bánh Bao là trả một lần còn anh Khán là trả từ từ =)))

Trả lời
Nguyen Le Chung nói...
lúc 23:50 25 tháng 10, 2011

Mình cực phe phởn cái kiểu ngược tai quái này à nha!

Cái loại thích ăn cay của hạt tiêu mà không thích cay ớt như mình thiệt kỳ cục.

Đọc được nhưng mình ko thích thụ dịu dàng, sủng quá cũng không thích, thích nó cứ ngược chun chút, lại có chút thơm cay cực dịu của hạt tiêu như thế này.

Không thích ớt!

Không thích ngược!

Nhưng thích thế này!

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 06:37 26 tháng 10, 2011

Mình cũng không thích cái kiểu ngược quằn quại vật vã, cho dù có thích bộ nào như thế đi nữa thì cũng chỉ đọc một lần không dám đọc lại lần thứ hai.

Một chút gia vị như tiêu là được rồi, cay quá ăn không tiêu, nhưng ngọt ngào quá sẽ dễ ngán =)))

Trả lời
vongnhatlien nói...
lúc 14:09 10 tháng 11, 2011

bởi vậy kinh nghiệm chung của anh Phương với cả Cố mỹ nhân là gì ?
Đừng bao giờ yêu người tốt/đại hiệp/anh hùng =))

Trả lời
Nặc danh nói...
lúc 01:34 3 tháng 5, 2013

=)))))))
Càng về sau lý do càng (...) càng mắc cười nôn ruột! =))
thanks Nhan Nhan đã edit, cố gắng edit những mẫu truyện đáng yêu giống vầy của đôi trẻ nhé, mình là thấy đồng nhân Phương Vô đc edit ít quá đi! Thích Cố thậm chí còn nhiều hơn, làm mình tiếc hận ko thôi!

♥ Nói gì đi chứ...

( ̄▽ ̄) | (⊙﹏⊙) | (; ̄Д ̄) | ( ̄3 ̄) | (ノ≧益≦)ノ | (¬д¬。) | (〜 ̄▽ ̄)〜 | (●ω●) | (= ̄ω ̄=) | ㄟ(^∇^)ㄏ | (づ ̄ ³ ̄)づ♥ | щ(゚Д゚щ) | (屮゚Д゚)屮 | \("▔□▔)/ | (╬ ̄皿 ̄)凸 | (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ಠ_ಠ | (≧∇≦) | (*´▽`*) | ( ̄ー ̄) | (●^o^●) | ╮[╯▽╰]╭ | O(∩_∩)O | ╮(╯_╰)╭ | ╮( ̄▽ ̄")╭ | *^﹏^* | Σ( ° △ °|||) | ~(‾▿‾~) | [* ̄︶ ̄]y | (⊙o⊙) | (─‿‿─) | (¯―¯٥)