Tái thế vi nhân C2

Lần Nữa Làm Người


Tác giả: Kim Đại
Biên tập: Triêu Nhan


Chương 2

Vệ Tiếu cũng không phụ cái tên Vệ Tiếu, anh thật sự rất thích cười, kiểu người nhìn qua giống như vô lo vô nghĩ, nhưng thực ra tiếp xúc lâu sẽ phát hiện anh là người rất quan tâm chăm sóc người khác, lại từng đi lính, nên gây cho người xung quanh cảm giác vừa cứng cỏi lại vừa tình cảm.

Làm bạn gái của một người như vậy, nhất định sẽ rất hạnh phúc, chỉ là Vệ Tiếu có một khuyết điểm nho nhỏ, là rất dễ xấu hổ, có thích người ta đến đâu cũng không dám theo đuổi.

Cho nên thời trung học anh có thích một cô bé, thích mãi cho đến khi đi lính về mới dám bày tỏ với người ta.

May mà cô bé kia cũng rất thích anh, hai người rất nhanh đã xác định quan hệ.
Chẳng qua sau khi xuất ngũ, Vệ Tiếu không tìm được một công việc tốt nào ở thành phố, rốt cuộc để tiết kiệm tiền, Vệ Tiếu đến thành phố M đi làm, cũng vì vậy mà xui xẻo đụng phải công việc phục vụ thiếu gia Lưu Kình này.

Trước đây đã nói rồi, làm ở đây lương cao thì có cao, nhưng cứ phải thường xuyên làm những chuyện trái với lương tâm khiến Vệ Tiếu thật phiền muộn.

Có điều, cái tên Lưu Kình kia tuy rằng là một tên khốn, nhưng đối xử với anh không tệ chút nào.

Hắn thường hay mua cho anh một số thứ lặt vặt, có khi là một cái bật lửa đắt tiền, có khi là một sợi dây lưng sản xuất giới hạn, còn có cặp xách hoàn toàn bằng thủ công.

Vệ Tiếu cũng biết Lưu Kình coi trọng chính mình, Lưu Kình có những cận vệ làm việc cho hắn lâu hơn anh nhiều, thế nhưng Lưu Kình lại thích mang anh theo bên người, thậm chí ngay cả tắm rửa mát xa cũng vẫn mang anh theo, cho phép anh hưởng thụ cùng với hắn.

Vệ Tiếu không biết vì sao mình lại được Lưu Kình ưu ái.

Ngay cả quản gia của Lưu Kình có việc gì cũng tìm anh thương lượng, lại càng khiến Vệ Tiếu lo lắng không yên.

Vệ Tiếu làm sao biết được, nguyên nhân anh được trọng dụng chỉ có một, đó là anh có một đôi má lúm đồng tiền rất đẹp.

Ban đầu khi anh còn đang làm bảo vệ gác cổng, Lưu Kình ngồi trong xe ra ra vào vào, chợt phát hiện có một người gác cổng trẻ tuổi lại trông rất vừa mắt.

Bởi vì vừa mắt nên hắn sẽ ngẫu nhiên nhớ đến, muốn nhìn xem, dù sao chỗ ở của hắn có thể nhìn rõ khắp cả toà nhà.

Có lúc Lưu Kình sẽ đứng bên cửa sổ, vừa uống cà phê vừa nhìn người bảo vệ trẻ trung hay cười bên dưới.

Thực ra những người làm thuê như Vệ Tiếu vốn sẽ không khiến Lưu Kình coi trọng. Tuy rằng hắn chơi bời lêu lổng, nhưng trong người ít nhiều cũng có huyết thống sát phạt quả đoán của lão cha, người nọ dù cho dễ thương, nhưng bình thường hắn sẽ tuyệt đối không dung túng.

Loại người suốt ngày mỉm cười, gặp ai cũng ôn hoà cởi mở như Vệ Tiếu đâu phải hiếm lạ. Hắn nghĩ đợi hắn nhìn chán, sẽ bảo quản gia đuổi việc người này đi là xong.

Thế nhưng Vệ Tiếu lại là một trường hợp ngoài ý muốn, Lưu Kình chợt nhận ra việc ngắm Vệ Tiếu khiến hắn cảm thấy tinh thần thoải mái.

Bởi vì ngắm lâu ngày, Lưu Kình lại nhịn không được muốn tiếp xúc nhiều hơn với người nọ.

Cho nên, Vệ Tiếu cứ ù ù cạc cạc như vậy trở thành cận vệ của Lưu Kình.

Làm cận vệ khiến cho Vệ Tiếu biết được rất nhiều chuyện không nên biết, nhưng với anh mà nói, đây không phải là việc tốt.

Bởi vì thấy nhiều lắm, biết nhiều lắm, nên lúc nào cũng phải giữ miệng không dám có nửa câu sơ hở, chỉ sợ mình nhất thời lỡ miệng, không khéo sẽ phải phơi thây đầu đường. Cuộc sống như vậy quả thật là một cơn ác mộng.

Con người của Vệ Tiếu chẳng có bản lĩnh gì đặc biệt. Anh cũng không biết nói những lời ngọt ngào lấy lòng người khác. Ưu điểm duy nhất có lẽ là tính cách rất hoà nhã, lại rất hay cười, bất kể người xung quanh có nói gì, anh đều có thể kiên nhẫn lắng nghe.

Cho nên khi Lưu Kình biết Vệ Tiếu từng đi lính, hắn hoàn toàn sửng sốt.

Sau lại hắn đến nơi ở của Vệ Tiếu, quả nhiên nhìn thấy chăn nệm được gấp vuông vức chỉnh tề cứ như miếng đậu hủ. Lưu Kình ngồi xuống cái giường ngăn nắp đó nhìn Vệ Tiếu đang đứng một bên. Vệ Tiếu ở trước mặt hắn lúc nào cũng căng thẳng, đứng ngồi không yên.

Lưu Kình lại cười bảo Vệ Tiếu ngồi xuống bên cạnh mình, hỏi anh chuyện trong quân ngũ.

2 comment:

Trả lời
Lâm Tuyền nói...
lúc 14:44 18 tháng 3, 2013

truyện này đáng yêu tệ

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 21:17 18 tháng 3, 2013

Truyện này ngọt chết người luôn đó :">

♥ Nói gì đi chứ...

( ̄▽ ̄) | (⊙﹏⊙) | (; ̄Д ̄) | ( ̄3 ̄) | (ノ≧益≦)ノ | (¬д¬。) | (〜 ̄▽ ̄)〜 | (●ω●) | (= ̄ω ̄=) | ㄟ(^∇^)ㄏ | (づ ̄ ³ ̄)づ♥ | щ(゚Д゚щ) | (屮゚Д゚)屮 | \("▔□▔)/ | (╬ ̄皿 ̄)凸 | (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ಠ_ಠ | (≧∇≦) | (*´▽`*) | ( ̄ー ̄) | (●^o^●) | ╮[╯▽╰]╭ | O(∩_∩)O | ╮(╯_╰)╭ | ╮( ̄▽ ̄")╭ | *^﹏^* | Σ( ° △ °|||) | ~(‾▿‾~) | [* ̄︶ ̄]y | (⊙o⊙) | (─‿‿─) | (¯―¯٥)