Thanh Phong Tại chương 3

Thanh Phong Tại


Tác giả: Lãnh Lan
Biên tập: Triêu Nhan


Chương 3: Lạt thủ vô tình

Thích Thiếu Thương chỉ có thể thở dài, hắn trầm ngâm một lúc lâu, rốt cuộc ngẩng đầu lên, “Cố Tích Triều, ta hỏi ngươi một câu cuối cùng, ngươi thành thật trả lời ta, Lưu Hách có phải do ngươi giết hay không?” Hắn nhìn Cố Tích Triều, đợi y đáp phải hay không phải.

Câu trả lời của Cố Tích Triều là ba chữ: “Ta – không – biết!”

“Không biết?” Thích Thiếu Thương ngạc nhiên.

“Có khi ta rất thanh tỉnh, nhưng cũng có lúc ta rất hồ đồ.” Vẻ mặt Cố Tích Triều không giống như giả vờ, khoé miệng y cong lên, cười lạnh nói: “Rận nhiều sẽ không ngứa, nợ nhiều sẽ chẳng sầu. Nếu như đã chết, vậy cứ tính là ta giết đi, dù sao nợ máu của ta, cũng chẳng sợ tăng thêm một khoản hay nửa khoản.”

Thích Thiếu Thương phẫn nộ quát: “Cố Tích Triều! Mạng người không rẻ mạt như vậy!”

“Mạng người?” Cố Tích Triều lạnh lùng hừ: “Thích đại hiệp còn rảnh rỗi lo lắng cho mạng của người khác, sao không lo lắng một chút cho tính mạng của mình đi.”

Lời còn đang nói, Nghịch thuỷ hàn đã bị Cố Tích Triều đoạt lấy, mũi kiếm xanh lạnh lùng chỉ vào ngực Thích Thiếu Thương. Thích Thiếu Thương giương mắt nhìn Cố Tích Triều, ánh mắt hắn vẫn trầm tĩnh như trước, không chút nao núng. Thế nhưng, đôi mắt đen như mực của Cố Tích Triều trừng hắn so với hắn dĩ nhiên còn sắc bén hơn nhiều.

Khoé miệng Cố Tích Triều cong lên, cổ tay chuyển động, mũi kiếm chém thẳng xuống. Lần này, Nghịch thuỷ hàn cắt đứt vạt áo của Thích Thiếu Thương. Cố Tích Triều xé xuống vạt áo, hai ba động tác đã cột Thích Thiếu Thương vững vàng vào yên ngựa, sau đó y trả Nghịch thuỷ hàn vào vỏ kiếm bên hông Thích Thiếu Thương, vỗ tay nói: “Mạng của Thích đại hiệp ngươi, ta cũng không hiếm lạ muốn lấy.” Y nhướng mày, chỉ về phía trước: “Từ con đường này đi về hướng đông chính là Biện Kinh. Độc trong người ngươi trong vòng nửa canh giờ sẽ tự giải. Thích đại hiệp ngươi có thể cút được rồi, ta còn phải về nhà với Vãn Tình của ta nữa.” Lúc nói y lại cười rộ lên. Khi nhắc tới tên của nữ tử đó, vẻ mặt y lại nhu tình như vậy.

Nhìn Tiểu Bạch Mã mang theo Thích Thiếu Thương chạy xa trong bóng đêm, nụ cười của Cố Tích Triều dần dần tắt lịm.

“Thích đại hiệp, Thích ngu ngốc, Thích ngu ngốc.” Y lẩm bẩm than, ngẩng đầu.

Trên đầu là bầu trời.

Bầu trời có sao.

Lúc này, những ngôi sao trên bầu trời cũng đã khép lại sóng mắt ôn nhu, giống như không nỡ quấy nhiễu giấc mộng ai đó.

Là mộng của ai?

...

Giữa lúc Tiểu Bạch Mã đang mang Thích Thiếu Thương phi nhanh trên con đường núi.

Phương Ứng Khán đã về đến Biện Kinh.

Mà lúc này, cỗ kiệu xanh lục của Vô Tình cũng đã đến bên ngoài Phong Vũ lâu.

Cỗ kiệu xanh thẫm.

Rèm che xanh nhạt.

Sau rèm có bóng người.

Người sau rèm dường như đang cố nén, càng cố nén lại càng chịu đau.

Vô Tình bị bệnh.

Tay y ôm dạ dày, sắc mặt y dường như càng thêm tái nhợt.

....

Phong Vũ lâu. Phong Vũ lâu của Kim Phong Tế Vũ lâu.

Mưa gió không phải ở bên trong lâu.

Mưa gió bên ngoài lâu!

Trên đường có gió, có lửa, còn có người giang hồ mang theo đao kiếm sáng loáng. Đám người từ bốn phương tám hướng tuôn về đây, đổ về đây, đánh giết đến đây. Mục tiêu của bọn họ đương nhiên là Phong Vũ lâu của Kim Phong Tế Vũ lâu. Một Phong Vũ lâu đã không có Tô Mộng Chẩm, Bạch Sầu Phi, Vương Tiểu Thạch, thậm chí Thích Thiếu Thương cũng không biết tung tích, biết lấy gì để chống đỡ với mưa gió đêm nay?

Gian nhà cho dù tốt đến đâu cũng chịu không nổi mưa lạnh đến sớm, gió đông đến muộn, huống chi trong nhà lại không có chủ nhân, lúc này, còn có ai có thể ngăn cản được bọn họ?

Cỗ kiệu màu xanh của Vô Tình dừng ngay giữa đường.

Cỗ kiệu của y như một chiếc lá trong gió, cô đơn như vậy, lênh đênh như vậy. Giống như chỉ một cơn gió đầu tiên thổi qua cũng sẽ bị cuốn đi. Thế nhưng qua mấy trận gió, cỗ kiệu của y vẫn ở chỗ này.

Phương Ứng Khán đã trở về. Hắn đã đem việc Thích Thiếu Thương tư túng Cố Tích Triều bẩm báo lên trên, đương nhiên là không quên thêm mắm giặm muối một phen, lại thêm Lưu quý phi thổi gió châm lửa, cùng với gian tướng ở một bên lợi dụng cơ hội bỏ đá xuống giếng, mặt rồng giận dữ, cuối cùng cách chức Gia Cát Thần Hầu, lệnh phải đóng cửa sám hối.

Mưa gió trong triều, Vô Tình không lo lắng. Trải qua nhiều lần lên xuống y đã sớm quen rồi. Y không sợ chèn ép. Áp lực càng lớn, y phản đạn càng cao. Đả kích càng nặng, y phản kích càng mạnh mẽ.

Y càng tin tưởng năng lực Thích Thiếu Thương, y chỉ nghĩ đến mưa gió trước mắt.

Giang hồ tranh đấu, cửa đình tranh cãi, đây là hắc ăn hắc. Quan có đường của quan, trộm cũng có đường của trộm. Có rất nhiều chuyện, Vô Tình không tiện ra tay, cho nên y cần Thích Thiếu Thương, cũng cần Kim Phong Tế Vũ lâu của Thích Thiếu Thương.

Y không thích hợp để đến đây, nhưng y đã đến.

Y đến, là để biểu lộ thái độ.

Đây là thái độ của Vô Tình, cũng là thái độ của Thần Hầu phủ:

Bọn họ ủng hộ Thích Thiếu Thương.

Kiên định ủng hộ!

....

Khi Vô Tình đến đường lớn Lam Khố Tử, Phương Ứng Khán cũng đã đến ngõ Lam Khố Tử, hắn từ vị trí bên cửa sổ nhìn xuống, có thể nhìn thấy một mảnh huyết vũ tinh phong trên đường. Hắn cũng thấy được cỗ kiệu của Vô Tình. Hắn có thể thấy thân ảnh gầy yếu nhưng quật cường sau màn kia, hắn thậm chí cảm thấy được hơi ấm trên đôi môi kia. Đôi môi đạm nhạt hơn hẳn so với người thường. Có cái lạnh của tuyết. Có mùi hương của mai.

Phương Ứng Khán biết khí phách người nọ như hàn mai trên vách đá, quyết không khuất phục bất luận kẻ nào, càng không có khả năng hầu hạ bất luận kẻ nào, thế nhưng hắn nhịn không được muốn tiếp cận, muốn chạm đến, thậm chí, muốn ngắt lấy!

Ngày ấy ở Tiểu lâu hắn liều mạng chịu ám khí của Vô Tình cũng muốn đoạt được một nụ hôn, cái giá phải trả chính là hành động ngày hôm nay bị dời lại bảy ngày.

Tròn bảy ngày trời!

Bảy ngày không dài, nhưng đủ để vị trí của Thích Thiếu Thương tại Kim Phong Tế Vũ lâu càng thêm vững chắc một chút.

Bảy ngày không dài, nhưng đủ để thay đổi thời cuộc.

Phương Ứng Khán không phải là một người dễ xung động. Hắn thậm chí không cách nào giải thích hành động của mình hôm đó. Hắn không cách nào thuyết phục mình, vì sao trong một thế cục đã bố trí chặt chẽ lại để xảy ra hành động không thể hiểu được như vậy. Hắn thậm chí biết ngày đó Vô Tình quả thật nổi lên sát ý. Hắn sớm đã biết Vô Tình không phải là người dễ dàng bị khống chế. Một cái bẫy như vậy có thể lừa được người khác sao có thể lừa được Phương Ứng Khán hắn, thế nhưng hắn lại động tâm, tự nguyện làm kẻ mắc câu!

Nhưng mà, đừng lo. Hắn tự châm cho mình một chén rượu, nở nụ cười. Rốt cuộc, hắn cũng đâu bị thiệt, không phải sao? Hắn là Phương Ứng Khán Phương tiểu hầu gia "hô mưa gọi gió". Chuyện quá khứ, hắn không có thói quen quay đầu lại. Quan trọng là lúc này.

....

Lúc này?

Thế cục lúc này dường như lại có biến hoá.

Mưa gió mãnh liệt như vậy dường như cũng trở nên ôn hoà.

Cỗ kiệu của Vô Tình ở ngay giữa đường, như tảng đá lớn chắn ngang, như cột trụ vững vàng.

Trên trời có sao.

Mặt đất có trăng.

Vầng trăng kia phát ra từ đầu ngón tay của Vô Tình, Minh khí của Vô Tình, cũng sắc bén quang minh giống như y.

Nhìn thấy rõ ràng, bay đến thật nhanh, đợi đến cuối cùng, dĩ nhiên đã cắm đến xương.

Mưa gió đã ngớt.

Không phải là người của Phương Ứng Khán, chí ít không phải toàn bộ đều là người của Phương Ứng Khán. Lục Phần Bán đường, Hữu Kiều tập đoàn, Mê Thiên minh, còn có rất nhiều thế lực kể không hết. Chỉ có một điểm chung là, bọn họ đều là người của Thích Thiếu Thương.

Kẻ thù, kẻ địch.

Người ta một ngày thất thế ngã xuống, những người tưởng đã quên món nợ trước đây hiện tại lại nhớ được rất rõ ràng, vội vàng quay đầu lại tính sổ.

Tường sập do người đẩy. Nếu như tường đã sắp sập, thêm một cánh tay cũng chẳng sao.

Thuận nghịch thần châm, Tình nhân lệ, Thất hồn phiêu… Minh khí của Vô Tình giống như trăng sáng.

Trăng sáng? Trăng soi nghìn dặm gửi tương tư. Mà “trăng sáng” của Vô Tình cũng có thể chiếu rất xa.

Càn Khôn Chấn Tốn Khảm Ly Cấn Đoài

Tám phương trên dưới, Vô Tình chỉ có một đôi tay.

Nhưng tay của y lại khiến người chịu không nổi. Chịu không nổi, liền có người mắng to lên.

“Chúng ta tìm họ Thích, liên quan gì đến Thành đại gia nhà ngươi!”

Câu này là oán giận.

“Phải nhờ đến Lục Phiến môn chống đỡ sao, vậy Kim Phong Tế Vũ lâu cũng không cần lăn lộn nữa, Phong Vũ lâu này nên sớm huỷ đi cho rồi.”

Câu này lại là cay độc.

Người của Kim Phong Tế Vũ lâu đều biến sắc mặt.

Người trong giang hồ đối với Lục Phiến môn ít nhiều cũng có vài phần kiêng kỵ, càng không muốn bị người ta coi là đồng đảng. Phong Vũ lâu sau khi trải qua chuyện Bạch Sầu Phi, nguyên khí vẫn chưa phục hồi, đệ tử có tư cách toạ trấn ở Phong Vũ lâu đều là nhân tài kiệt xuất trong bang. Những đệ tử này đã trải qua trận chiến đó, lòng trung thành đối với Phong Vũ lâu là không cần hoài nghi. Nhưng mà lâu nhà mình lại cần người ngoài đến giữ, hơn nữa lại là người của Lục Phiến môn, trong lòng nhiều ít cũng đều cảm thấy mất mặt. Càng huống chi, đêm nay đại địch trước mắt, lâu chủ nhà mình lại không biết đi đâu.

“Bằng hữu của ta không có ở nhà,” màn kiệu của Vô Tình đã được vén lên. Sắc mặt của y trắng bệch. Lời nói của y mang theo một chút mệt mỏi. Dưới ánh trăng vẻ mặt y có vài phần tiếc nuối khách đến thăm nhưng không gặp: “Mọi người thỉnh trở về đi.”

Nực cười!

Bọn họ cầm đuốc cầm đao đánh tới nhà người ta. Dáng vẻ họ đến đây như vậy đương nhiên không phải chờ chủ nhân dọn chỗ pha trà. Bọn họ tới là để đốt lâu! Đốt chính là Phong Vũ lâu, chờ chính là ngày hôm nay.

Lúc này đột nhiên lại có người nói chủ nhân không có nhà, mời trở về, chẳng phải là rất nực cười hay sao?

Nhưng người nói lời này lại là Vô Tình.

Lời của y khiến người ta không thể không nghe, không dám không tin.

Cứ cho là có người không tin, thì những thi thể nằm trên mặt đất cũng đã nói cho hắn biết, ám khí của Vô Tình hẳn là ghim vào thân thể người khác vẫn tốt hơn.

Người ở phía sau dừng lại, kỳ thực cũng chẳng quan hệ gì với những kẻ đã xông được lên phía trước. Nhưng người phía trước lại muốn lui ra sau. Đương nhiên mọi người đều là tới để đốt lâu, lui ra sau sắp xếp lại một chút, chẳng có gì mà phải khẩn cấp.

Lửa.

Tên.

Tên lửa.

Tên lửa bay đầu trời.

Từ bốn phương tám hướng.

Mục tiêu chỉ có một.

Phong Vũ lâu phía sau lưng Vô Tình.

Cỗ kiệu của Vô Tình ở ngay giữa đường, y chắn chỉ là một phương, lại làm sao có thể ngăn được tên từ tám phương bay tới?

Vô Tình rốt cuộc bỏ kiệu ra ngoài. Vô Tình chân tật, khinh công của y tự thành một phái, y giống như một cánh chim trắng bình ổn bay ra, tại một góc chìa ra trên mái hiên của Phong Vũ lâu, vạt áo trắng hạ xuống, ngồi lên, ngón tay y thoăn thoắt cử động, khiến tên từ bốn phía, từng cái từng đều cái bị đánh rơi.

Ống tay áo trắng tung bay trong gió, giống như hoa sen trắng bừng nở, trong gió lạnh ngậm sương, nở đến cực nở đến tẫn.

Phương Ứng Khán đột nhiên thở dài một tiếng. Mắt hắn hiện lên vẻ không đành lòng. Hắn đang ngắm. Như ngắm một đoá hoa, một bông tuyết.

Ngắm hoa tàn. Ngắm tuyết tan.

“Tên đến.” Phương Ứng Khán nói từng tiếng rõ ràng, đã sớm có người dâng lên cung tên, hắn giương cung cài tên, lấy Nhẫn nhục thần công làm thể, lấy Sơn tự kinh làm dẫn, bắn ra Thương tâm tiểu tiễn.

Tên lao đi, mang theo lửa và gió, rơi thẳng vào cỗ kiệu của Vô Tình. "Ầm" một tiếng, cỗ kiệu nổ tung.

Vụ nổ này giống như chọc thủng tổ ong vò vẽ, từ trong kiệu không biết bao nhiêu ám khí bắn ra, nhất thời tiếng kêu dậy đất, nhưng mà bởi vì một mũi tên này, cỗ kiệu thần bí của Vô Tình đã qua cải tiến, không biết bố trí bao nhiêu cơ quan cuối cùng sụp xuống.

Phương Ứng Khán thu cung, cười thật đắc ý.

Vô Tình giương mắt nhìn về phía cửa sổ đối diện, gương mặt xinh đẹp của y thoáng mang theo ý cười.

“Sao đêm nay, trăng đêm nay. Vì ai khổ đợi hao gầy gió sương?(1) Thành huynh hữu lễ!” Người từ trên lầu đối diện vội vàng bước xuống, chính là mày kiếm mắt sáng tôn quý như lan: Phương Ứng Khán.

Vô Tình lạnh lùng nói: “Ngươi cũng tới đốt lâu?”

“Không phải, không phải!” Phương Ứng Khán xua tay cười: “Phương mỗ nghe tiếng đàn hiểu nhã ý, sao có thể làm ra chuyện bổ đàn làm củi, nấu hạc để ăn, không hiểu phong tình như vậy? Phương mỗ đến đây, chỉ vì muốn giúp đỡ Thích huynh và Thành huynh.”

“Ồ? Tiểu Hầu gia ngươi nhưng thật ra càng sống càng lùi lại.” Vô Tình cũng cười, y không cười đã lạnh, cười lên càng lạnh hơn.

Phương Ứng Khán cũng không giận, chỉ cười: “Tuy không phải là kế hay, nhưng rất hữu hiệu.” Chuyện Nghịch Thuỷ Hàn, Thích Thiếu Thương và Cố Tích Triều kẻ bắt người tha, cứ như một trò cười, Phương Ứng Khán hắn nếu nhìn không ra điều kỳ quặc trong đó, thì coi như sống uổng rồi.

Vô Tình bình tĩnh nhìn hắn, ánh mắt y càng lạnh: “Phương Ứng Khán, ngươi tự cho là mình tính hết mọi chuyện, nhưng ngươi cũng biết, lòng người khó dò.”

“Người hiểu ta, tất sẽ hiểu được ưu tư trong lòng ta, người không hiểu ta, hà tất phải bận tâm.” Phương Ứng Khán than thở, giương mắt nhìn Phong Vũ lâu mà Vô Tình đang ngồi, nói: “Phương mỗ không hỏi lòng người, không hỏi thiên mệnh, chỉ biết vươn tay nắm một lần, sao dám chắc không là một phen thiên địa? Nếu như hôm nay thành trì khuynh đổ, bên ngoài có gió, bên trong có mọt, thay vì để cho gió cuốn mọt ăn, không bằng để Phương mỗ huỷ đi tất cả. Tình huống lúc này, Vô Tình huynh cũng nhìn thấy trước mắt, ghi khắc trong lòng, như vậy, Vô Tình huynh cần gì phải ngăn trở đường ta?” Hắn khoanh tay mà đứng, vẻ mặt ung dung như đang trong tiết xuân giữa vườn thượng uyển hoàng gia, chứ không phải đang trong chiến trận khói lửa đầy đường, liều mạng chém giết.

Vô Tình nghe trong lời Phương Ứng Khán mơ hồ ám chỉ việc triều đình, lại thấy rất hợp tâm ý mình, lòng cũng thấy sảng khoái. Y khẽ gật đầu nói: “Có diệt vong mới có bắt đầu, nếu theo tính tình của ta, cũng đã sớm giết máu chảy thành sông.” Ánh sao khắc trên mặt y, lạnh tựa băng sương.

Vô Tình tất nhiên biết rõ Đại Tống hôm nay loạn trong giặc ngoài, mưa gió bấp bênh.

Hoạ là thiên tai lũ lụt, Phương Tịch Lương Sơn, các nước láng giềng như lang như hổ.

Nhưng mà căn nguyên tất cả lại bởi vì ngôi cao chín tầng kia.

Phương Ứng Khán vỗ tay, vui vẻ nói: “Người hiểu ta cũng chỉ có Vô Tình huynh, nếu như vậy…”

Vô Tình cắt đứt lời hắn: “Phương huynh cũng biết làm như vậy, lại có bao nhiêu sinh linh đồ thán.”

Trong ngõ nhỏ chật hẹp, máu vẫn đổ, lửa vẫn thiêu.

Lửa cháy bên ngoài Phong Vũ lâu, càng thiêu cháy trong mắt Phương Ứng Khán, hắn nói: “Từ xưa đã là một tướng công thành vạn người phơi xương. Nếu để mặc cho thế cuộc rất tốt vào tay người khác, không bằng để ta nắm giữ.”

“Lời tối nay của Phương hầu gia, Vô Tình ghi nhớ. Nếu như thật có một ngày quốc đổ thành phá, hy vọng Phương Hầu gia còn nhớ rõ tấm lòng tha thiết báo quốc hôm nay.” Vô Tình cười lạnh một tiếng.

Phương Ứng Khán là loại người như thế nào, Hữu Kiều tập đoàn của hắn trong tối câu kết với thương nhân các tỉnh huyện thao túng giao dịch dầu, gạo, vải, đường khắp thiên hạ, phú khả địch quốc, lại không tiếc sắp xếp hối lộ, tuyệt đối không để quyền quý đỏ mắt ghé nhìn. Đừng nói là buôn bán bên trong Đại Tống, ngay cả hai nước Liêu Kim cũng có mối làm ăn của hắn trải rộng. Hắn có tiền, có tiền rồi, liền có thể có địa vị ngang ngửa Sái kinh tự mình nắm giữ trọng binh đại quyền. Có tiền liền có thể lấy được địa vị quyền thế hắn mong muốn. Hắn cần gì phải để ý thiên hạ này là của ai. Dù cho ai nắm giữ thiên hạ, ai làm quan cũng sẽ không chê tiền. Đối với hắn mà nói, thời cuộc hỗn loạn càng dễ phát tài. Loại người như hắn, có chỗ nào có thể lòng mang thiên hạ, tâm ưu thiên hạ? Lời của hắn, một câu Vô Tình cũng không tin.

“Nếu đã vậy, đắc tội.” Lời đang nói, nhưng tay của Phương Ứng Khán cũng không nhàn rỗi, hắn từ túi đựng tên rút ra ba mũi tên, cùng lúc cài lên cung, giương cung liền bắn, ba mũi tên phá không bay đi.

Phương Ứng Khán tuy rằng thân phận cao quý, luôn cẩn thận không để bản thân rơi vào cảnh nguy hiểm, nhưng lúc cần thiết, hắn cũng sẽ hạ mặt nạ vén tay áo đánh nhau.

Hiện tại có vẻ đã đến lúc.

Vô Tình dường như đã đợi thời khắc này từ lâu. Y vừa cúi đầu, ba tia sáng lạnh đã đồng loạt nghênh đón. Ba tia sáng này phát ra từ sau lưng y. Vô Tình không có tay sau lưng, ba tia sáng đương nhiên không phải dùng tay phóng ra, mà mượn lực của cơ quan, chính là ba mũi tên sau lưng vô tình.

Tia sáng va chạm, ba tiếng sấm nổ vang trong không trung. Tên do Phương Ứng Khán bắn ra bởi vì vụ nổ, biến thành ba quả cầu lửa, rơi xuống. Tia lửa tứ tán như một cơn mưa kim sắc, rơi tán loạn trên mái hiên gỗ của Phong Vũ lâu, lửa bắn tí tách. May mắn vừa nãy có mưa to, nên chỉ còn là những đốm lửa âm ỉ, cuối cùng tắt hẳn. Nhưng mà vụ va chạm giữa tên và tên kia chẳng phải chỉ là sắt thép đụng nhau sao, vì sao lại có thể gây ra tiếng vang rung trời động đất như vậy?

“Lôi dẫn tử của Phích Lịch đường”, Vô Tình nói.

“Nhãn lực của Vô Tình huynh quả nhiên thật tốt. Phương mỗ lo rằng đêm nay không tận hứng, đặc biệt chuẩn bị.” Phương Ứng Khán vỗ vỗ bao đựng tên bên hông. Bao đựng tên này đúng là có chút kỳ lạ, không phải da không phải bố, mà là một cái hộp vuông vức chỉnh tề, vỗ vào không tiếng động. Hắn cười đắc ý, lại nói: “Đêm vui chỉ mới bắt đầu, chẳng hay Vô Tình huynh còn lại bao nhiêu ám khí?”

“Nếu như hầu gia đoán chắc tại hạ đã dùng hết ám khí, còn đợi gì mà không ra tay?” Vô Tình lạnh nhạt nói, đêm dài gió lạnh, y khẽ ho một tiếng.

Phương Ứng Khán dường như chưa từ bỏ ý định, hắn lại hỏi: “Vô Tình ngươi thật sự phải cản đường ta?”

“Mưa gió tuy lạnh, lầu các tuy mục, Nhai Dư cũng chỉ có thể lấy thân thể sứt mẻ này, giữ được một thời thì là một thời, giữ được một đời thì là một đời.” Giọng nói Vô Tình càng trầm xuống.

“Được lắm! Vậy Phương mỗ sẽ lĩnh hội mũi tên thứ tư của Vô Tình huynh.” Phương Ứng Khán thấy ý Vô Tình đã quyết, cũng không nhiều lời, lui về sau nửa bước, giương cung cài tên.

...

Lại nói, Tiểu Bạch Mã mang theo Thích Thiếu Thương chạy trên sơn đạo lầy lội, chưa đến nửa canh giờ, độc dược cấm chế hắn đã tự giải. Loại độc này vốn không thể khống chế được thân thể hắn, mà là tâm của hắn. Tâm? Sắc tâm? Thích Thiếu Thương cười khổ.

“Nếu không phải Thích đại hiệp động sắc tâm, Tích Triều sao có thể đắc thủ dễ dàng như vậy?” Lời nói còn sắc lạnh hơn cả Nghịch thuỷ hàn của Cố Tích Triều vang lên bên tai hắn.

Sắc tâm? Hẳn là sắc tâm.

Cũng không phải mới bắt đầu từ tối hôm nay, đã sớm từ một đêm Kỳ Đình tửu quán nọ, đã sớm từ lúc màn lụa trắng nhẹ nhàng tung bay, nhìn thấy thân ảnh áo xanh cúi đầu cười khẽ, hắn đã động tâm.

Trăng vàng e ấp, hồn xao xuyến.
Ngẫm khi xưa,
Cỏ xinh hoa thắm,
Chẳng qua đỏ thẫm trắng ngà mà thôi.
Tranh đoạt như thể đa tình,
Chiếm lấy nhân gian,
Thiên kiều bá mị. (2)

Tâm say, tâm vỡ, tâm như tro tàn. Dù là như vậy, rơi vào trong mắt người nọ bất quá cũng chỉ đổi lại một tiếng cười lạnh.

Lạnh, như hắn ngày nọ bên vách núi Liên Vân trại.

Gió lạnh như cũ, đường núi quanh co, Thích Thiếu Thương dường như đã lạc đường.

Trong mắt hắn có đầy sao, nhưng không có đường.

Đột nhiên con ngựa giậm chân một cái, phát ra một tiếng hí dài. Thích Thiếu Thương cơ hồ từ trên lưng ngựa rơi xuống. Hắn giật mạnh dây cương, ngựa ăn đau, tại chỗ xoay một vòng, ổn định thân hình. Bởi vì nhoáng lên một cái như vậy, Thích Thiếu Thương lại thanh tỉnh ra. Hắn thầm thấy xấu hổ, ôm lấy đầu ngựa, nói: “Tiểu Bạch huynh, cực khổ cho ngươi.” Tiểu Bạch Mã giống như hiểu ý người, kêu khẽ một tiếng.

Tiếp theo, Thích Thiếu Thương xoay ngựa lại, liền hướng con đường phía trước chạy đi.

Con đường phía trước dẫn đến nhà tranh của Cố Tích Triều.

Bất luận hắn còn có lập trường để đối mặt với Cố Tích Triều hay không, hắn cũng muốn đến.

Sự việc bởi vì hắn mới thành ra như vậy. Hắn là Cửu Hiện Thần Long Thích Thiếu Thương, dù bị tình vây khốn, cũng sẽ không vì tình mà làm trái pháp luật.

===========

(1) Trích lại từ bài Khởi Hoài của Hoàng Trọng Tắc. Đúng ra phải là “Tự thử tinh thần phi tạc dạ, vi thuỳ phong lộ lập trung tiêu” – sao vẫn sáng trên bầu trời mà đêm nay đã không phải đêm qua, thi nhân đứng thật lâu, thật lâu, cho đến qua nửa đêm (trung tiêu), đội gió đội sương mà thổn thức nỗi lòng vì cảnh còn người mất. Lại bị anh Khán nói thành “Như thử tinh thần như thử dạ”, nó mất cái hay của người ta đi rồi =.=”

(2) Mình search không ra bài này, nên có thể là do Lãnh Lan tự viết. Vì không tìm được bài bình thơ nào tham khảo nên đành dựa trên nghĩa đen của từng chữ suy ra ý thơ vậy =.=


65 comment:

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 20:23 17 tháng 7, 2011

Cố mỹ nhơn thật là lo cho chồng, sợ chồng ngã ngựa nên lấy áo buộc lại (_ _|||)

Thích bánh bao bị Cố mỹ nhơn sắc dụ, nhà mình thì sắp sập tới nơi không lo, lo chạy đi tìm Cố mỹ nhơn, khổ thân Tình Tình phải thay anh đối mặt với một đám vô lại.

Tình Tình thật là hiểu chồng mềnh (_ _|||), lời của anh Khán một câu Tình Tình cũng không tin XD

Phương tiểu Hầu gia nói cho mạnh miệng, rốt cuộc chỉ bắn nát cái kiệu của em nó. Mũi tên đầu tiên của anh mà bắn vào em nó mới có chuyện đáng xem, đáng tiếc anh không dám lấy thân thể em ra làm bia cho Thương Tâm Tiểu Tiễn.

Trả lời
Tiểu Quyên nói...
lúc 04:53 18 tháng 7, 2011

tội nghiệp chị Tình Tình ghê cơ bị 2 anh bỏ lại .........hi.c...........hi.c.............

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 23:24 18 tháng 7, 2011

Tình Tình, ôm ôm, Cực khổ cho Tình mỹ nhân rồi.
Anh Khán, coi anh mạnh miệng mà dám làm j vợ anh đâu.

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 20:17 19 tháng 7, 2011

Nàng... Nàng... cẩn thận, Phương tiểu Hầu gia đang nhìn kìa. Huyết Hà Thần Chỉ hay Thương Tâm Tiểu Tiễn gì cũng không phải dễ chịu đâu :)

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 01:24 21 tháng 7, 2011

Hi hi, chạy vô com mà quên chưa chào chủ nhà. Ta hóng ở đây lâu rồi nhưng mới lập nhà nên h mới com được.
Ta ôm Tình Tình thiệt tình là trong sáng mà. Ai bảo anh Khán ảnh vùi dập Tình Tình và Cố mỹ nhân của ta (à nhầm, của Bánh Bao) chứ.
Ta theo Thích Cố Vương Đạo nhưng mà vẫn bấn Phương Vô. ( vì Tình mỹ nhân) Hic, Khuynh Càn thì nhiều đồng nghiệp văn quá trời mà Phương Vô lại quá ít ỏi. Cắm cọc chờ chương tiếp. Đa tạ đã edit để ta được ngắm cả hai mỹ nhân :">

Trả lời
shizuka nói...
lúc 00:50 22 tháng 7, 2011

"Thích ngu ngốc" Oh~ đáng iu wá. Cố mỹ nhân cúi cùng cũng chỉ nói cứng mong anh Thích bỏ đi chứ đâu nỡ làm hại chồng.
Còn bạn Thích thật vô đối, chỉ lo cho vợ mà quẳng nhà lại cho Tình Tình chống đỡ. Anh không nghĩ tới việc Tình Tình bị chồng anh ý làm cho mềm lòng rồi bỏ của chạy lấy người sao? KIm Phong Tế Vũ lâu bị chiếm mất thì anh lấy gì nuôi vợ hả?
Mà còn chồng anh Tình, ta nhớ nguyện vọng cả đời của anh ý là ngôi cửu ngũ chí tôn, quyền khuynh thiên hạ cơ mà, sao h lại thành "Có tiền liền có thể lấy được địa vị quyền thế hắn mong muốn. Hắn cần gì phải để ý thiên hạ này là của ai." Hình tượng bị sụp đổ ah nga~ TT^TT
Còn 1 chuyện, Nhan Nhan ah, hình như có 1 bài post của ta bị del, có thể cho ta bik ta đã vi phạm cái j ko TT^TT

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 05:04 22 tháng 7, 2011

Cắm cọc chờ.

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:13 22 tháng 7, 2011

Đồng nghiệp văn của Khuynh Càn nhiều lắm hả? o_0. Ta thì bấn Phương Vô hơn Thích Cố. Mà nàng yên tâm, anh Khán không có vùi dập được Cố mỹ nhân đâu, Tình Tình nhà ảnh ảnh cũng không dám làm gì đâu. Anh Khán trong fic này 'hiền lành' lắm á XD

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 19:24 22 tháng 7, 2011

Thiệt tình là ta bị choáng Cố mỹ nhân rồi đọc thiên sơn mộ tuyết mới biết Phương Vô, rồi ta bấn luôn Tình mỹ nhân. :((
Khuynh Tẫn được chuộng hơn mà nhưng ta lỡ yêu kiểu ngược tâm của đôi này rồi, nghe thiên hạ bàn tán thì fan Phương Vô nhiều người không thích anh Càn lắm, nên ta bấm bụng để đó k xem. :((
Nói chung chỉ cần HE đi, anh Khán có bị OOCC j nữa ta cũng chấp nhận.

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:34 22 tháng 7, 2011

Thực ra thì, Thuyết anh hùng đến giờ vẫn chưa kết thúc nên cũng khó nói lắm, tính cách của anh Khán cũng không phải là tham vinh hoa phú quý hay là tham quyền tham vị, nguyện vọng cả đời của anh Khán là phải bay thật cao cơ, Thuyết anh hùng giống như một bàn cờ lớn với rất nhiều người tham gia, mà anh Khán không muốn làm quân cờ mà muốn phải là người đánh cờ, người chiến thắng cuối cùng, không chỉ là Kim Phong Tế Vũ Lâu hay là Lục Phân bán Đường, Gia Cát Thần Hầu hay là Thái Kinh, ảnh muốn đánh thắng tất cả chẳng phải để chiếm được cái gì hết (vì cuộc sống hiện tại của anh Khán cũng chẳng thiếu thứ gì), chẳng qua thân là nam nhi thì phải làm một đời kiêu hùng, oanh oanh liệt liệt thôi. Động cơ của anh Khán không rõ ràng như Cố Tích Triều (xuất thân hàn vi, cố gắng tất cả chỉ vì muốn xứng với Phó Vãn Tình) hay Nguyên Thập Tam Hạn... Thành ra, cứ mỗi fanfic tính cách anh Khán lại hơi thay đổi một chút, tùy vào cách nhìn của người viết fic ~ Fic này, theo ý mình thì tính cách của anh Khán cũng không sai đâu, chỉ hơi nghiêng theo chiều hướng gian thương một chút thôi XD

Ta đâu có del bài nào của nàng đâu o_0

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 00:07 23 tháng 7, 2011

Ờ, một số khá đông người biết đến Phương Vô là thông qua Khuynh Càn, nên ta nghĩ cũng chẳng mấy fan Phương Vô anti Khuynh Càn đâu, trừ những fan thích Phương Vô ngay từ đầu rồi mới đọc Khuynh Càn (như ta chẳng hạn) thì mới ác cảm với Khuynh Càn thôi :)

Trả lời
Hà Nguyên nói...
lúc 08:20 23 tháng 7, 2011

nàng yêu quý đã biến mất được 5 ngày *lẩm bẩm đếm* lại đi tìm thú vui mới rồi sao nàng *dí dao*

Trả lời
shizuka nói...
lúc 19:45 23 tháng 7, 2011

Uh, tại ta lười coi nguyên tác mà chỉ bik các anh ý wa fanfic nên bị ấn tượng hình tượng anh Khán trg ff đầu tiên. Nhưng mà dù sao ta cũng ko thích anh ý lại có máu lái buôn thế náy âu TT^TT
Ah, còn về cái vụ bài post, ta thấy bé ý rùi, hình như chưa đc xét duyệt thì ko thấy đc thì fải, srr ^^"

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 23:47 23 tháng 7, 2011

Ách... Ta đâu có biến đi đâu đâu... Chẳng qua là Tiêu ca đẹp trai một tí, Lâu ca dễ thương một tí :) nên ta ôm mấy cái fanfic của Tiên Kiếm Kỳ HIệp cả tuần thôi. Ta cứ nghĩ đời này Tiêu ca định chắc là làm tổng công chứ, không ngờ cũng có ngày được thấy anh làm thụ :) Lâu ca thật là giỏi *phơi phới* Ta đang nghĩ có nên tuyên truyền hai anh với các nàng không???

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 23:48 23 tháng 7, 2011

Tại mấy ngày nay ta ít vào blog nên mới để xét duyệt, vì sợ đọc sót com của các nàng ấy mà :)

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 02:07 24 tháng 7, 2011

Ta cũng đang chờ cái list tổng hợp Phương Vô bên Phi Thiên ca ca mà chưa thấy đâu. 2 mỹ nhân của ta =((
Ta muốn edit đam mỹ :((

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 07:51 25 tháng 7, 2011

Nàng còn list Phương Vô đồng nghiệp kk, ta đi xin tá lả mà k đc :((

Trả lời
Hà Nguyên nói...
lúc 17:57 25 tháng 7, 2011

đương nhiên là nên rồi nàng, không phải phương châm của nàng là 1 mình bấn không bằng mọi người cùng nhau bấn sao =))=))

Trả lời
shizuka nói...
lúc 04:01 26 tháng 7, 2011

*gí dao* tới lượt ta nga~ Coi như Hà Nguyên nàng ấy ko nghi oan cho nàng nha~
Ta cắm cọc một cái fic này cũng đã chết lên chết xuống vì chờ, nàng còn định hãm hại cái mạng già này tới mức nào mà còn tính tuyên truyền thêm một cái fic chưa có chữ "hoàn" cơ chứ TT^TT
Xí, hỏi chuyện ngoài lề tí, cái chap 15 của Niên thiếu vô tình ta có chút ko hỉu ^^"

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 19:33 26 tháng 7, 2011

Nàng đi đâu rồi :(

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:39 26 tháng 7, 2011

Raw Phương Vô của ta phần lớn cũng là được Phi Thiên share mà nàng. Ta tự tìm chỉ có một phần nhỏ thôi. Vì là đồ xin xỏ của người ta nên ta cũng không dám tự ý share lung tung.

Mà nàng hỏi là list fanfic Phương Vô bằng tiếng Trung hay là list những bộ đã được edit?

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:44 26 tháng 7, 2011

Ừ, PR một chút xíu thôi, mai mốt PR tiếp, mọi người chờ truyện cũ sốt ruột quá chuẩn bị dùng bạo lực với mình rồi kìa ~ *gom quần áo bỏ trốn*

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 19:44 26 tháng 7, 2011

Bộ đã được edit thì chắc ta mò cũng gần hết, nàng cứ cho ta cả list trung với cả edit đi. Ta xin ở nhà huynh ấy mà huynh ấy kêu lục máy tìm lại, h vẫn chưa thấy đâu. Hay ta nhảy qua đó hỏi xem huynh ấy có cho nàng share đc k nhé.
Ta cắm cọc ở nhà nàng với nhà Mặc thủy tỉ tỉ suốt. :(( dạo này k có j đọc, ta nhớ Tình tình và Cố mỹ nhân của ta lắm :((

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:56 26 tháng 7, 2011

Ách, nàng đừng nóng ~ Ta tuyên truyền có chút xíu thôi hà, rồi quay lại ôm Thanh phong tại ngay ấy mà ~

Cái Niên thiếu vô tình đó được viết dựa trên diễn biến của Thuyết anh hùng mà, cho nên nếu không đọc qua nguyên tác thì có một số chỗ thấy khó hiểu cũng là bình thường.

Đoạn mở đầu, là Phương Ứng Khán cấu kết với Lôi Tổn, để Lôi Tổn giả chết trốn trong cái bình phong rồi đem tặng cho Kim Phong Tế Vũ Lâu, Lôi Tổn dự định ám sát Tô Mộng Chẩm, nhưng mà ở thời khắc mấu chốt thì Phương Ứng Khán lại dùng Lôi Mị giết Lôi Tổn, sau đó Bạch Sầu Phi làm phản, Tô Mộng Chẩm rơi vào tay Lôi Thuần.

Còn về Long Huyết Châu, Phương Ứng Khán cần nó để luyện công, đúng ra Địch Thiên Trùng có thể đưa nó cho Phương Ứng Khán nhưng lại không làm vậy mà đưa cho Vô Tình (có tẩm độc Luyến Nghê Thường). Vô Tình cầm Long Huyết Châu, còn Phương Ứng Khán thì có thuốc giải Luyến Nghê Thường, mục đích là để hai người quay ra đánh nhau, không ngờ cuối cùng Phương Ứng Khán lại tự cho Vô Tình giải dược, Tình Tình không cần phải đi giành.

Ta giải thích vậy nàng có thấy dễ hiểu hơn không >_<

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:59 26 tháng 7, 2011

Ta ở đây, mai ta gửi cho nàng ~

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 20:03 26 tháng 7, 2011

Yêu nàng ghê gớm. Mail của ta là :Kikyou_412@yahoo.com.vn nhớ
Ta đề nghị nàng k đc treo pr như thế nhá, bấn anh nào phải để cho mọi người cùng biết mà bấn cùng chứ =))

Trả lời
Hà Nguyên nói...
lúc 02:53 27 tháng 7, 2011

@ Nhan Nhan: =)))))) ôi tội nghiệp nàng =)) bị dân chúng đe doạ dữ quá =)) thôi nàng cố cày cho xong mấy bộ cũ đi rồi thong thả lết sang bộ mới vậy T.T ta mà đi dụ dỗ nàng ôm thêm chắc có ngày cũng sẽ bị dân chúng chém ngàn nhát quá =)))))

@shizuka: *nhìn trái nhìn phải* nguy hiểm quá, nàng nói vậy lỡ Nhan quay lại nói ta thông đồng với số đông ức hiếp nàng ấy thì chết ta *khóc nức nở*

Trả lời
shizuka nói...
lúc 21:50 27 tháng 7, 2011

Hỉu, hỉu là bạn Trùng đã nghĩ ra một kế hoạch siêu cấp hoàn mỹ, thiên y vô phùng nhưng lại ko tính tới tềnh êu mãnh liệt (gọi tắt là "hám trai") của anh Khán cho nên bạn thất bại. Há há.
Ah, mà nàng còn bik ở đâu có fic PV đc edit ko, cho ta đi. Chìu nay thấy wp của 1 nàng tên Bạch Nguyệt có 2 bộ mà nàng ý set pass cả wp TT^TT Ta mún xem wá~ Làm sao bi h~

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 23:55 27 tháng 7, 2011

Nhà Bạch Nguyệt edit 1 bộ là Tư Tình với Song tiền minh nguyệt là nàng ấy tự viết, bộ Song tiền thì ta chịu, còn Tư tình thì bên http://tuongtucoc.blogspot.com/ cũng có edit đó, nàng qua đó xem

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 00:01 28 tháng 7, 2011

Rõ là các nàng về hùa nhau ăn hiếp ta mà ~ Ta thật đáng thương nga ~ Lết mãi lết mãi mà vẫn chưa thấy chữ 'hoàn' >_<

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 00:02 28 tháng 7, 2011

Hà Nguyên với Shizuka đang lăm lăm con dao hăm dọa ta kìa, làm sao ta dám PR thêm bộ nào nữa. Nàng phải 'bảo kê' cho ta ta mới dám PR tiếp a ~

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:43 28 tháng 7, 2011

Ngày hôm nay ta đã gửi mail cho nàng, nàng nhận được chưa :)

Trả lời
Gin_chan nói...
lúc 23:09 29 tháng 7, 2011

Thực ra, cái đáng sợ của anh Khán, chính xác là ảnh chả ham muốn cái khỉ mẹ gì, làm loạn thiên hạ lên cũng "chỉ để cho vui" thế thôi =)) Phương Ứng Khán không sợ thiên hạ loạn, chỉ sợ thiên hạ bất loạn, câu này chuẩn không cần chỉnh đó =))

Tính cách của ảnh ảnh đã từng nói là kẻ làm chuyện lớn không nên tự tạo ra điểm yếu. Ham muốn, dù là ham muốn tiền tài hay quyền lực, đều là điểm yếu hết cả, hãy nhìn đại mỹ nhân Bạch Sầu Phi để biết thêm chi tiết =)) Anh Khán muốn cướp ngôi hoàng đế, có lẽ phần nhiều vì ngứa mắt thằng cha hoàng đế vô dụng chả biết làm gì ngoài ăn chơi hưởng lạc (và YY mỹ nhân đại sư tỷ nhà anh), giá mà anh ngồi trên ngai vàng ấy thì đời còn vui đến đâu, chứ thực bụng anh cũng chả thèm cái ngôi hoàng đế làm mẹ gì.

Chính vì Phương Ứng Khán và Thành Nhai Dư rất giống nhau mà cũng rất khác nhau, nên mới có thể chơi cờ được với nhau đó chứ. Chung quy lại, cả hai đều là loại "Vô Tình"

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 16:24 30 tháng 7, 2011

*gật đầu như đập tỏi* bạn nói thật là chí lí :D, cho mềnh hôn bạn một cái làm quen nào :D

Tình Tình là thương cả thiên hạ nên mới thành ra vô tình, còn anh Khán ảnh chỉ thương mỗi bản thân ảnh thôi ~

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 05:58 31 tháng 7, 2011

Ôm nàng :"> Ta lót dép chờ chương tiếp. :">

Trả lời
yukishizuka nói...
lúc 01:40 2 tháng 8, 2011

*ôm* Nguyên ah, để nàng ấy nghi ngờ chi bằng "hiện thực hóa" sự vik lun đi. Từ h chúng ta hãy cùng nhau khủng bố Nhan Nhan để mau có chap mới đọc, nếu ko đợi tới lúc nhìn đc chữ "hoàn" thì ta vs nàng đều... mọc râu TT^TT

Trả lời
shizuka nói...
lúc 01:44 2 tháng 8, 2011

*nhào tới* ta cũng mún hôn a~ *muoa*
Đằng ấy kết luận thật quá chuẩn.
Btw, Nhan Nhan ah, wên rùi nha, anh Khán còn thương cả Tình Tình nữa cơ mà ^^

Trả lời
shizuka nói...
lúc 01:51 2 tháng 8, 2011

Thanks nàng nhìu *muoa* Ngoài ra còn Phương Vô edit nào nàng giới thiệu hết cho ta đi, trong thời gian chờ nàng ta còn có cái khác mà đọc (và có editor khác để... gí dao)
Nhưng mà... mau có chap mới giùm ta đi nga~

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:43 2 tháng 8, 2011

Đấy là trong fanfic, chứ trong nguyên tác thì -_-

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:43 2 tháng 8, 2011

Hiện tại thì có "Thiên hạ thùy địch" ở nhà của Vọng Nguyệt (http://vongnguyet.wordpress.com) và "Hồng nhạn tại vân" ở nhà Tiểu Du Tiểu Hạo (http://hjworld.wordpress.com), mặc dù mềnh ko thích hai bộ này lắm, hiện tại mềnh vẫn đang coi "Nguyệt mãn tây lâu"bên trang Tấn Giang, bộ đó là Phương Vô, mặc dù nó OOC cả cây số nhưng mà cute, tiếc là chưa ai edit XD

Chap mới har~ Ừ ta đang lăn, lê, bò, trườn giữa đống truyện đây XD, nàng cố đợi nga ~

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:45 2 tháng 8, 2011

Hí hí... khi nào mọc râu nhớ chụp hình gởi cho ta coi nga ~

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:51 2 tháng 8, 2011

Lót dép chi, nhà ta có ghế có giường đầy đủ mà nàng, đảm bảo cho nàng thoải mái đợi trường kỳ tháng này qua tháng khác luôn (cứ nhìn mấy bạn chờ bộ "Do kí đa tình" là thấy XD)

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 04:10 3 tháng 8, 2011

Nang dung doa ta ma, ta so lam, :((

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 04:10 3 tháng 8, 2011

Ta bao ke, nang pr di, ta thik doc nguoc tam voi lai cuong cuong lam =))

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 04:18 3 tháng 8, 2011

http://www.youtube.com/watch?v=zOk2iAQlMdc
Cai vid nay nhan ngay nang quay lai, ta nho Tinh Tinh lam :((
a ma nho com cua nang, ta moi biet them 1 bo Phuong Vo Thich Co nua, co de doc la tot lam roi. Bo Nguyet man j do ta thay bao la Phuong Vo pink du lam, co ma google lai thay nhan vat chinh la 2 anh la hoac, hay la ra nham.
Ta dang lam vid tu QT de nang trinh, sau do tinh edit may cai doan van, bao gio du luc se om 1 bo. Van cho nang lam tiep do nha :((

Trả lời
shizuka nói...
lúc 00:14 4 tháng 8, 2011

Uh, ta bik, ta hỉu TT^TT
Nhưng hay tạm thời wên hiện tại tàn khốc mà chìm vào thế giới nơi Phưong Vô là vương đạo đi, cho nó đỡ đau lòng.

Trả lời
shizuka nói...
lúc 00:16 4 tháng 8, 2011

Ko, lỡ đâu xem xong nàng sinh ra hoảng loạn, xỉu tại chỗ thì lấy ai edit truyện cho ta đọc

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:57 6 tháng 8, 2011

Rồi rồi, hãy đợi đấy ~

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:57 6 tháng 8, 2011

Hí hí… Cảm ơn nàng, nàng làm sub luôn à, iu nàng quớ, ta cũng có bản tiếng Bông của cái clip này, mỗi tội cái mớ chữ rồng bay phượng múa của nó làm ta nhìn đau cả mắt mà chỗ hỉu chỗ không :D Mà nàng bỏ lại nhiều Hán Việt không dịch nhỉ :D

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 21:07 7 tháng 8, 2011

;)) Ta đang chờ nè

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 21:07 7 tháng 8, 2011

Tại vì có nhiều chỗ dịch hẳn ra ta thấy nó mất thơ thế nào ấy. =((
Mà nàng, chương 4 nàng có để pass mới k vậy, cái 10 chữ đó ta đánh vào H văn phương vô thì đc mà chương 4 mãi k vào đc :((

Trả lời
Jiny nói...
lúc 01:31 8 tháng 8, 2011

huhuuh ta muốn Phương Vô cơ
Tại sao tìm fic của Phương Vô lại khó như vậy?
Nhan Nhan nàng share cho ta với
Rõ ràng có rất nhiều fic lấy hình tượng từ Phương Vô nhưng tại sao lại nổi hơn chứ
ta ko chịu đâu
nàng gửi bản Raw cho ta với nha
Mail ta là :Ngoisao_tyny@yahoo.com.vn

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 00:45 9 tháng 8, 2011

Để ít hôm nữa ta lục lại rồi ta share cho nàng. Không biết ta quăng cái USB của ta ở đâu rồi T^T

Trả lời
Jiny nói...
lúc 01:48 9 tháng 8, 2011

nàng nhớ lục nhá,
À mà nàng còn định làm thêm bộ Phương Vô nào ko?
Bộ nào mà Khán ca bị Tình Tình chà đạp nhiều chút ấy
Tên Khán này cố ý bắn nát cỗ kiệu để mà có cớ " bế em về'

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:45 9 tháng 8, 2011

Khán ca bị Tình Tình chà đạp? Không có bộ nào XD, chỉ toàn là Tình Tình bị anh Khán bắt nạt thôi (Thực ra fic anh Khán bị ngược không phải là không có nhưng nó OOC đến mức ta nhận không ra đó là Phương Ứng Khán luôn). Anh Khán mà bị ngược thì chủ yếu là ngược tâm thôi, mà anh Khán đau một thì Tình Tình đau mười >_<. Nếu xong Thanh phong tại thì khả năng ta sẽ edit Nguyệt mãn tây lâu hoặc Yến Sơn đình, để xem tới lúc đó như thế nào đã, còn tùy hứng nữa XD

Trả lời
jenryvan nói...
lúc 20:47 9 tháng 8, 2011

"Thực ra fic anh Khán bị ngược không phải là không có nhưng nó OOC đến mức ta nhận không ra đó là Phương Ứng Khán luôn"
Đó là fic nào thế? mặc kệ hắn có giống PUK ko, chỉ cần nghĩ tới hắn bị Tình Tình ngược là ta cảm thấy an ủi rùi

Haizz, tội nghiệp Tình Tình của ta, ko ngược thân được anh Khán thì ngược tâm cũng tốt, dùng trí của mình đày ải hắn chút

Trả lời
Jiny nói...
lúc 07:43 14 tháng 8, 2011

uY nHAN NHAN À, NÀNG TÌM ĐƯỢC CÁI USB CỦA NÀNG CHƯA?
TA MÚN TÌNH TÌNH AHÂY LÂU" CÓ PHẢI CŨNG LIÊN QUAN ĐẾN TÌNH NHI KO?, NÀNH CHẮC CHẮN CO HỨNG MÀ
TA CHỜ NÀNG NHÉ
"NGUYỆT MÃN T

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 20:10 14 tháng 8, 2011

"Nguyệt mãn tây lâu" là fic Phương Vô, fic đó đang viết, hình như chưa có ai share đâu, ta đọc bộ đó ở bên Tấn Giang đó :)

Trả lời
gil nói...
lúc 17:47 19 tháng 8, 2011

vote 1 vote cho Yến sơn đình *nhăn nhở* dù sao đọc giọng mượt mà của chủ nhà vẫn thích, càng ngược hơn *thở dài* mình đúng là có dấu hiệu SM rồi T_T

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:24 19 tháng 8, 2011

Yến Sơn Đình thì chắc phải đợi lâu XD, nếu đến lúc ta lê lết xong Thanh phong tại mà chưa ai ôm bộ đó thì ta sẽ ôm. Nàng thích ngược thế để bữa nào ta kiếm một cái BE Phương Vô làm quà tặng nàng nga ~

Trả lời
gil nói...
lúc 22:06 21 tháng 8, 2011

*ôm hôn thắm thiết* cảm ơn nàng trước nga.

Trả lời
Jiny nói...
lúc 21:14 22 tháng 8, 2011

Ôi ! có fic n2o của Phương vÔ mà vừa sinh tử, vừa H, vừa He ko nàng?
Đã edit hay chưa đều được,
ta đang xem cái Phươg vô đại hôn bên Phi thiên ca. Zậy mà drop mất tiêu, tìm mãi ko thấy đâu

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 17:36 24 tháng 8, 2011

Cái Phương Vô đại hôn là do Phi Thiên tự viết mà, nàng có tìm cũng không thể ra được :D

Không có cái fic nào thỏa mãn yêu cầu vừa sinh tử, vừa H, vừa HE của nàng đâu. Ta nhớ có một đoản sinh tử, con của Phương Ứng Khán với Vô Tình, lúc anh Khán bảo nó qua nhà hàng xóm chơi để anh tâm sự với Tình Tình thì nó bảo con của Thiết Thủ là đầu đất cộng thêm hết hy vọng, con của Lãnh Huyết là sản phẩm ba không: không tình thú không cảm xúc hay gì ấy, còn con của Cố Tích Triều là chơi với người thông minh giống mình thì có cái gì thú vị ^^. Cơ mà, fic đó nhắng quá nên thành ra nhảm, ta cũng không thích ~

Trả lời
Jiny nói...
lúc 21:50 24 tháng 8, 2011

Ý ý, fic nào thía nàng, đủ bộ anh tài của Lục Phiến môn, hậu sinh xem ra cũng thừa hưởng nhiều từ cha mẹ chúng nha
Con Cố Tích triêu thì ko chỉ thông minh mà chắc còn xảo quyệt nữa mới đúng
Ta thix, ta thix, ta mú xem cơ, cho ta xem với
Ôi ! sao nàng tìm được nhiều fic ha thế, sao ta GG mãi mà ko được gì

Trả lời
Unknown nói...
lúc 19:56 19 tháng 8, 2014

ta là kẻ lười cmt, ta đọc đây là lần thứ 4 rồi mới vào cmt. Ta biết Phương Vô gần như cùng lúc với Thích Cố nên ko so sánh ai hơn ai kém. Khán ca chỉ là muốn gây loạn thôi, chỉ khổ Vô Tình đại ca, hic

♥ Nói gì đi chứ...

( ̄▽ ̄) | (⊙﹏⊙) | (; ̄Д ̄) | ( ̄3 ̄) | (ノ≧益≦)ノ | (¬д¬。) | (〜 ̄▽ ̄)〜 | (●ω●) | (= ̄ω ̄=) | ㄟ(^∇^)ㄏ | (づ ̄ ³ ̄)づ♥ | щ(゚Д゚щ) | (屮゚Д゚)屮 | \("▔□▔)/ | (╬ ̄皿 ̄)凸 | (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ಠ_ಠ | (≧∇≦) | (*´▽`*) | ( ̄ー ̄) | (●^o^●) | ╮[╯▽╰]╭ | O(∩_∩)O | ╮(╯_╰)╭ | ╮( ̄▽ ̄")╭ | *^﹏^* | Σ( ° △ °|||) | ~(‾▿‾~) | [* ̄︶ ̄]y | (⊙o⊙) | (─‿‿─) | (¯―¯٥)