Tái Thế Vi Nhân C3

Lần Nữa Làm Người


Tác giả: Kim Đại
Biên tập: Triêu Nhan


Chương 3

Cha của Lưu Kình trước đây cũng từng đi lính, cho nên Lưu Kình rất thích cái loại khí chất quân nhân trên người Vệ Tiếu.

Tuy rằng cũng có người nói là học dốt mới phải đi lính, nhưng Lưu Kình vẫn cứ thích.

Con người hắn lòng dạ thâm trầm, mặc dù bề ngoài có vẻ lông bông hồ đồ, nhưng dù sao cũng là lớn lên trong một gia đình có máu mặt, từ nhỏ lại không có mẹ quan tâm chăm sóc, cần phải đề phòng rất nhiều người.

Thời thơ ấu hắn đã được dạy dỗ rất cẩn thận, chỉ có một lần duy nhất hắn buông lỏng cảnh giác thì đã bị một bài học nhớ đời.
Vệ Tiếu cũng chỉ loáng thoáng nghe người ta nói, Lưu Kình hồi nhỏ có một bảo mẫu rất hết lòng chăm sóc hắn, tốt với hắn đến mức Lưu Kình xem người phụ nữ đó như mẹ ruột của mình.

Ai ngờ bà ta lại có âm mưu, ở sau lưng hắn quyến rũ cha hắn, cho đến khi có thai liền tìm người dằn mặt Lưu Kình, muốn lên làm bà chủ của nhà họ Lưu.

Cũng may cha Lưu Kình không hồ đồ, hơn nữa nghe nói ông ta cũng rất nặng tình với người vợ trước đã mất, nên bắt người đàn bà nọ phải phá thai.

Kể từ đó, Lưu Kình xem như hoàn toàn biến thái.

Vệ Tiếu cũng không biết có nên đồng tình với Lưu Kình hay không. Anh cảm thấy trên đời này người gặp phải mẹ kế nhiều lắm, ai cũng biến thái như hắn xã hội chẳng phải là loạn hết hay sao.

Tuy Vệ Tiếu không thích làm công cho nhà họ Lưu, nhưng mà tiền lương cứ mỗi năm một tăng cao. Lương của anh cũng được tính theo năm, nhìn thì thấy nhiều, nhưng dù sao cũng không phải là lĩnh một lần được nhiều như vậy.

Về điểm này thì nhà họ Lưu cũng giống như tập đoàn Phú Sĩ Khang, dùng lương để nhử người ta, không phải là cản người ta thôi việc, nhưng nghỉ việc rồi thì tiền gì cũng không có.

Vệ Tiếu giống như một con thỏ bị dụ bởi một củ cà rốt treo trên đầu cần câu, cứ thấy hi vọng ngay trước mắt, cho nên ngoảnh đi ngoảnh lại đã làm được hơn một năm.

Hơn một năm nay, Vệ Tiếu thay đổi rất nhiều. Có đôi khi nhìn vào gương, ngay cả Vệ Tiếu cũng cảm thấy mình không còn là mình, sa đoạ đến mức không nhận ra.

Anh hiện tại, dù là đánh một người bán trái cây ven đường cũng sẽ không cảm thấy đỏ mặt.

Đúng lúc này thì bạn gái của Vệ Tiếu gọi điện thoại đến. Cô bé hiện tại đã không còn nhỏ nữa, muốn gấp rút kết hôn, hơn nữa cô cũng muốn đến thành phố lớn lập nghiệp, mở rộng tầm mắt, nên chạy đến chỗ Vệ Tiếu.

Lần đầu tiên Vệ Tiếu xin phép cậu chủ Lưu Kình được nghỉ một ngày.

Vệ Tiếu biết Lưu Kình đối với mình có một chút ỷ lại kỳ lạ, cho nên lúc xin phép anh đặc biệt chọn lúc hắn đang cao hứng.

Lúc đó Lưu Kình đang tán tỉnh giở trò với hai người mẫu.

Cô người mẫu cao gầy cởi sạch chỉ còn mặc mỗi nội y, ôm lấy bầu ngực căng tròn như muốn nổ tung cười khúc khích.

Lưu Kình đang sờ soạng lung tung, chợt nghe Vệ Tiếu nói như vậy, chỗ nào đó trong cơ thể vốn ngẩng đầu thoáng chốc liền mềm nhũn.

Trong lòng hắn không biết vì sao cảm thấy rất khó chịu, giống như vừa bị người ta đánh lén một quyền.

Vệ Tiếu đi theo bên cạnh Lưu Kình đã lâu, nhìn vẻ mặt Lưu Kình liền biết hắn mất hứng, sợ hắn không đồng ý cho mình nghỉ, vội giải thích, bạn gái của anh lần đầu đến thành phố, chuyện gì cũng bỡ ngỡ không quen.

Lưu Kình cũng không nói là không được, chỉ là lên mặt nói: "Khó có dịp bạn gái cậu đến thăm, để tôi mời cô ấy dùng cơm đi."

Vệ  Tiếu không ngờ Lưu Kình lại nói như vậy, cảm thấy thật khó xử.

Thế nhưng anh cũng biết tính tình Lưu Kình, không thích bị người ta làm trái ý, cho nên đành miễn cưỡng đồng ý. Anh cứ tưởng Lỗ Bình nghe xong cũng sẽ băn khoăn, ai ngờ cô lại thật cao hứng, cho rằng nhân cơ hội này gặp mặt ông chủ của anh cũng là không tệ.

0 comment:

♥ Nói gì đi chứ...

( ̄▽ ̄) | (⊙﹏⊙) | (; ̄Д ̄) | ( ̄3 ̄) | (ノ≧益≦)ノ | (¬д¬。) | (〜 ̄▽ ̄)〜 | (●ω●) | (= ̄ω ̄=) | ㄟ(^∇^)ㄏ | (づ ̄ ³ ̄)づ♥ | щ(゚Д゚щ) | (屮゚Д゚)屮 | \("▔□▔)/ | (╬ ̄皿 ̄)凸 | (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ಠ_ಠ | (≧∇≦) | (*´▽`*) | ( ̄ー ̄) | (●^o^●) | ╮[╯▽╰]╭ | O(∩_∩)O | ╮(╯_╰)╭ | ╮( ̄▽ ̄")╭ | *^﹏^* | Σ( ° △ °|||) | ~(‾▿‾~) | [* ̄︶ ̄]y | (⊙o⊙) | (─‿‿─) | (¯―¯٥)