Vấn đề diện mạo (Thích Cố - Thiết Truy - Phương Vô)

Vấn đề diện mạo

(Thích Cố - Thiết Truy – Phương Vô)

Đoản văn hài
Tác giả: fyyneime
Biên tập: Triêu Nhan


*Mấy chỗ mở ngoặc xen vào đều là lời tác giả, không phải Nhan ="=

Ngày hôm nay thời tiết không tệ, rất là trời trong nắng ấm. Truy Mệnh cực kỳ hài lòng. Thiết Thủ sáng sớm đặc biệt săn sóc, không chỉ giúp y giành bữa sáng đem về phòng cho y ăn, lại còn cho y thật nhiều tiền tiêu vặt. Vậy là có tiền uống rượu trong hai ngày nay rồi. Tuy rằng so với bình thường trễ hai canh giờ mới rời giường được, thế nhưng chịu chút chút đau lưng mỏi eo cũng là đáng giá.

Tuy rằng cử động không linh hoạt lắm nhưng mà y vẫn kiên trì chạy nhảy. Nhất thời không để ý đi ngang qua sân nhỏ, lại thấy Cố Tích Triều ngồi bên bàn đá, trong tay cầm một cái gương, vừa nhìn vừa nhíu đôi chân mày thanh tú lại thành một góc độ rất kỳ quái. Truy Mệnh thử bắt chước góc độ kia nhíu chân mày của mình, không khỏi rất kính phục, mình làm một chút đã thấy lông mày giống như muốn thắt lại với nhau, Triều Triều làm sao mà có thể liên tục duy trì được động tác kia vậy?

Ngày hôm nay tâm tình Cố Tích Triều rất là không tốt, cho nên nhìn cái gì cũng thấy không tốt, một ngày trời trong nắng ấm lọt vào mắt y cũng chẳng khác gì huyết vũ tinh phong, mà trong lúc tâm tình y không tốt là không thể nhìn được người khác tâm tình rất tốt, trong lòng rất có xung động muốn đem trời trong nắng ấm trong mắt người ta cũng biến thành huyết vũ tinh phong giống mình. Vừa quay đầu liền thấy gương mặt hầu như giống mình như đúc kia rúc vào bên cạnh cửa nguyệt lượng [cửa hình tròn trong kiến trúc TQ] nhăn mặt làm mặt quỷ, nhất thời nghĩ lại, cảm thấy có chút kính phục, thì ra trên đời này cũng có chuyện mình làm không được, ví dụ như là làm cho vẻ mặt của mình giống như Truy Mệnh như vậy.

Vẫy tay bảo Truy Mệnh đến đây, nhìn Truy Mệnh  ngoan ngoãn chạy lại, mắt sắc liền nhìn ra động tác của Truy Mệnh có chút không linh hoạt, tối hôm qua tới sáng sớm nay xảy ra cái gì thật sự là không cần đoán nhiều, Cố Tích Triều không khỏi nghiến răng nghiến lợi.

Mấy ngày trước Lục Phiến Môn bắt được một tên hái hoa tặc gần đây hoành hành ngang ngược ở kinh thành, thẩm vấn mới phát hiện là một tập thể tội phạm. Loại người như vậy, vốn là người người nguyền rủa, có cái gì phải khách khí, cũng không phí công làm gì, Thích Thiếu Thương lôi kéo Thiết Thủ nhân tiện mang theo Phương tiểu hầu gia vừa mới từ Tiểu lâu đi xuống, suốt đêm đột phá sào huyệt, bắt người, thuận tiện cứu ra toàn bộ những nữ tử bị nhốt. Sự việc căn bản như vậy là xong, mấy tên này ngay cả thẩm tra cũng không cần, đưa vào Lục Phiến môn số phận đa phần là lưu đày hoặc chờ xử trảm, nhưng mà vụ án lần này không tầm thường, mà bởi vì không tầm thường, nên tra soát ra được không ít đồ vật...

Lục Phiến môn truy bắt tội phạm, thông thường đều thu hồi được không ít chiến lợi phẩm. Vàng bạc châu báu đương nhiên là phải nộp lên trên, của trộm cướp là phải trả về khổ chủ, nếu như không có khổ chủ thì về tay Hình bộ, cũng đều là tài sản quốc gia. Binh khí các loại, thì xem nhu cầu, đại bộ phận là giao cho Hình bộ, trợ giúp biên quan, nếu không thì phân phối theo nhu cầu, có điều nếu như bắt đầu từ Lục Phiến môn nộp lên, Lục Phiến môn đương nhiên là có quyền ưu tiên lựa chọn, những thứ như độc dược khói mê võ công bí tịch bàn ghế đồ dùng nồi niêu xoong chảo quần áo giày dép... đều theo quy củ này, Gia Cát Tiểu Hoa tuy rằng thanh liêm, Lục Phiến môn cũng luôn luôn không tham ô, thế nhưng mấy thứ này, bề trên đều sẽ không để vào mắt...

Nhưng mà lần này bất đồng, lần này tra soát ra, đều là những thứ không thể để Truy Bảo Bảo trực tiếp nhìn thấy được, ví dụ như X dược, X cung đồ, cùng với các loại đạo cụ nho nhỏ xúc tiến phương diện tình thú nào đó mà trẻ ngoan không nên biết (nếu mọi người còn không biết là vật gì, vậy cứ nhìn cái văn khu mà cần 3000 danh vọng mới vào được ấy, trong đó nói không chừng có giải thích rất rõ ràng)

Soát ra mấy thứ này, các bộ đầu rất là phiền muộn. Nếu coi như không nhìn thấy, bỏ mặc ở chỗ này nói không chừng sẽ bị người nào đó phát hiện ra, tuy rằng không phải là độc dược gì, thế nhưng nếu như để nó truyền ra ngoài hại người, có khi so với độc dược còn độc hơn. Mang về nộp lên cấp trên sao, thật đúng là không tiện đem mấy thứ này trình lên Hình bộ. Lần trước cái tên trộm đệ nhất kinh thành chuyên trộm nội y bị bắt, tên tiểu tử không may rút trúng thăm đi chịu chết kia, phải đem một đống của trộm cướp đỏ đỏ hồng hồng xanh xanh tím tím nộp lên Hình bộ, sắc mặt của các vị đại lão gia lúc đó nha, cùng với ánh mắt hiểu rõ hiểu rõ giao nhau giữa không trung nha, thực sự là dù có chết cũng không muốn gặp phải lần thứ hai. Huống chi mấy thứ lần này, không chỉ có những thứ dùng cho nữ nhân, ngay cả thứ dùng cho nam cũng có. Ai chẳng biết trong Lục Phiến môn tất cả đều là mỹ nam tử từng đôi từng đôi, mấy cái đồ vật này giao ra, lỡ đâu  bị cho là đồ dùng của mình, sau này cũng đừng nghĩ ở kinh thành lăn lộn nữa... Về phần mang về, nhưng mà không nộp lên, kỳ thực đều là suy nghĩ chung trong lòng của mọi người, chỉ là, ai lại đi nói ra miệng đâu. Tuy rằng tất cả mọi người có thể ở chút thời gian biến thành cầm thú, nhưng mà trước mặt mọi người mà biến thân, chuyện này, mặt mũi là vẫn còn cần nha.

Cho nên mọi người chỉ có thể phiền muộn trong lòng, nhưng mà Thiết Thủ trước tiên nhịn không được, nhìn sắc trời đã không còn sớm, nếu không quay về gọi Truy Mệnh rời giường sẽ không còn kịp nữa. Từ lúc Cố Tích Triều vào Lục Phiến môn, mỗi mồng một mười lăm y đều xuống bếp nấu cơm, mỗi tháng cứ hai ngày này liền trở thành ngày nội chiến của Lục Phiến môn. Người tranh giành chén cháo do chính tay Cố Tích Triều nấu rất nhiều. Thích Thiếu Thương không có tham gia giành cháo, người đã ở ngay bên thân, muốn ăn cái gì mà không được. Vô Tình chân không có phương tiện, từ trước đến nay mồng một mười lăm đều có tiêu chuẩn ăn, cũng không cần phải sáng sớm tới giành, nên Phương Ứng Khán đương nhiên là không lo lắng. Thế nhưng Truy Mệnh lại không dậy sớm, ăn không được cháo, tâm tình sẽ không tốt, cả ngày dẩu môi, rầu rĩ không vui. Nhưng thật ra Cố Tích Triều thương y, mỗi lần đều chừa một phần cho y, thế nhưng Truy Mệnh không chịu rời giường, Cố Tích Triều mười lần có tới mười hai lần tính sổ lên đầu Thiết Thủ, mà Truy Bảo Bảo lại dễ lừa, Cố Tích Triều nói dăm ba câu liền bị thuyết phục, trở về lại xuất ra mấy quái chiêu làm khó dễ hắn, cuối cùng xui xẻo luôn luôn là hắn...

Hơn nữa mấy thứ trên bàn...

Thiết Thủ ho hai tiếng, vươn tay cầm lấy vật giống hình chuỗi ngọc (hắc hắc, cái này tương đối thường dùng, hạt châu đó xếp theo hàng từ nhỏ tới lớn, hoặc là kích cỡ lớn như nhau cũng có... Ở giữa dùng dây xích xâu lại, có khi phía cuối còn có một cái giống như tay cầm, là một loại đạo cụ nhỏ, hắc hắc hắc hắc hắc hắc) hai người còn lại nóng bỏng nhìn qua, hắn lại hắc hắc cười hai tiếng: "Thứ này là cái gì, nhìn lại giống xâu mứt quả, Truy Mệnh nhất định thích, ta mang về cho y chơi, hắc hắc hắc..."

Trong mắt Thích Thiếu Thương Phương Ứng Khán viết rõ ràng hai chữ vô sỉ, nhưng mà tay cũng hướng về phía bàn, người thì nói cái này có thể dùng buộc tóc (vòng gì đó đó), người thì nói cái kia có thể đuổi muỗi (roi gì đó đó, a a a a, tiếp tục viết thêm, văn này có thể bị ném vào khu mã hoá mất) vừa ở trong lòng khinh bỉ đối phương vừa liều mạng cào đồ vật gì đó vào tay mình... Cuối cùng bọn họ cũng từ sào huyệt bọn tội phạm kia đi ra...

Cho nên sáng sớm ngày hôm nay, Truy Mệnh đi đứng có chút không linh hoạt như vậy, trong mắt Cố Tích Triều một mảnh huyết vũ tinh phong như vậy, Phương Ứng Khán sáng sớm ngày hôm nay nhảy xuống Tiểu lâu trên mặt còn cắm chi chít Lê hoa châm như vậy, điểm tâm đưa lên lâu, cũng bị Vô Tình cự tuyệt.

Bất quá nếu như bởi vì chút chuyện nhỏ này mà tâm tình kém đến như vậy, là đánh giá thấp năng lực thừa thụ của Cố công tử rồi. Lại nói Thích Bánh Bao vô sỉ cũng không phải ngày một ngày hai, nếu không cũng không đến mức ngàn dặm truy sát, ầm ĩ đến mức người người đều biết. Ngày hôm nay tâm tình Cố công tử đặc biệt kém, là bởi vì một câu nói hồi tối qua của Thích Thiếu Thương, tối hôm qua đã nói với hắn là từ bỏ, thế nhưng Thích Thiếu Thương quấn lấy lọn tóc mướt mồ hôi của Cố Tích Triều trong tay, nhìn gương mặt diễm như đào lý kia, nhìn lệ châu trong mắt như muốn rơi mà không rơi xuống kia, cảm thán một câu: "Tích Triều, không phải ta không muốn ngừng, thế nhưng gương mặt này của ngươi, ai nhìn thấy, đều ngừng không được..."

Càng nghĩ càng tức, rõ ràng là tên kia vô sỉ, lại trách tội lên đầu mình. Mặt mình làm sao vậy, không so với Tức Hồng Lệ là bởi vì y không thèm, Truy Mệnh mặc kệ có làm ra bao nhiêu biểu tình ngu ngốc cũng không hao tổn gì đến vẻ bề ngoài rất tuấn tú của y chẳng lẽ còn không thể chứng minh khuôn mặt này rất là ưu tú hay sao.

"Triều Triều..." Truy Mệnh lí nhí gọi, nhìn gương mặt giống y như mình vặn vẹo đến trình độ yêu cầu tương đối cao về tố chất tâm lý. Truy Mệnh rất không may, không có tố chất tâm lý cao như vậy, cho nên giọng nói cũng bắt đầu run.

Cố Tích Triều lòng dạ không lớn là mọi người đều biết, y bao che khuyết điểm, cũng là mọi người rất rõ ràng. Truy Mệnh có gương mặt giống hệt y, cho nên phá lệ có thể khiến y thích một chút. Có đôi khi, Truy Mệnh so với Thích Thiếu Thương còn được sủng ái hơn, nhìn Truy Mệnh giống như nhìn mình trong gương, có tức đến đâu cũng không thể phát giận vào mặt mình được. Thở dài, buông cái gương, đang muốn an ủi kẻ mặt đã có chút trắng bệch là Truy Mệnh, trong mắt lại có một thoáng hiểu ra, các loại biểu tình gì đó mà hiện tại mình làm không được, cũng không biết là trong tình huống có Thích Thiếu Thương có bày ra hay không, nhưng ~ mà ~ chẳng phải đã có Truy Mệnh hay sao ~

Truy Mệnh nhìn Cố Tích Triều bỗng nhiên cười đến hài lòng, không biết vì sao, cảm thấy một luồng khí lạnh dọc theo cột sống chạy thẳng đến ngực, trời trong nắng ấm như vậy, thoáng cái liền âm lãnh âm lãnh, nhị sư huynh ~~ ngươi mau trở về đi ~~

.

.

.

Người kia đi đã hơn một canh giờ rồi, nếu không phải Cố Tích Triều tới cửa, y cứ ngồi như vậy nổi gân xanh cuồn cuộn cả ngày, cũng không phải là không có khả năng.

Chỉ là nhìn thấy khách, sắc mặt cũng chẳng khá hơn chút nào, cứ âm u u ám như cũ, nếu đổi lại là người khác, e rằng sớm ngồi không được rồi, chỉ đáng tiếc, người đối diện với y, là Cố Tích Triều.

Đơn giản chỉ bằng lúc Vô Tình quay đầu, cần cổ chỗ cổ áo kia có dấu ửng đỏ thoáng hiện ra, Cố Tích Triều liền biết mình đến đúng rồi. Chỉ ~ là ~ Thích Bánh Bao tuy rằng háo sắc vô sỉ lòng tham không đáy nhưng mà từ trước đến nay chưa từng cầm linh tinh gì đó về giày vò mình, việc đêm qua, mười phần là do Phương Ứng Khán xúi giục!

Vừa nghĩ như vậy, ngay cả Vô Tình ngày thường cảm thấy vô cùng vừa mắt, đều trở nên chướng mắt hẳn lên.

Đơn giản chỉ bằng lúc Cố Tích Triều ngồi xuống  nhíu mày một cái nhanh đến mức không thể nhận ra, Vô Tình đã biết ý đồ y đến đây rồi. Chỉ ~ là ~ Phương Ứng Khán tuy rằng vô sỉ háo sắc hoang dâm vô độ nhưng mà từ trước đến nay chưa từng cầm linh tinh gì đó về giày vò mình, việc đêm qua, mười phần là do Thích Thiếu Thương xúi giục!

Vừa nghĩ như vậy, ngay cả Cố Tích Triều ngày thường cảm thấy vô cùng hợp ý, đều trở nên đáng ghét hẳn lên.

"Ha ha ha, bất quá chỉ một ngày không gặp, Vô Tình huynh dung mạo càng hơn trước kia, diễm như hoa đào, khiến người yêu thương nha."

"Ha ha ha, Tích Triều huynh mới là mắt như thu thuỷ, cố phán sinh tư [mặt mũi sinh động, tư thái động lòng người, xuất phát từ điển tích Tam Quốc], người bình thường nhìn thấy, chỉ sợ đã sớm hoá thành một bãi nước bùn rồi."

"Ha ha ha, quá khen quá khen, Vô Tình huynh và Phương tiểu hầu gia nhất định là phu thê hoà thuận cử án tề mi."

[cử án tề mi: nâng khay ngang mày ~ ý nói vợ thương yêu tôn trọng chồng, theo tích vợ của Lương Hồng thời Hậu Hán khi dâng cơm cho chồng luôn nâng khay ngang mày]

"Ha ha ha, hổ thẹn hổ thẹn, Tích Triều huynh và Cửu Hiện Thần Long mới là phu xướng phụ tuỳ cầm kiếm hợp minh."

[phu xướng phụ tuỳ: chồng nói vợ nghe; cầm kiếm hợp minh: người đánh đàn người múa kiếm hoà thuận]

"Ha ha ha"

"Ha ha ha"

"Đừng như vậy~" Gia Cát Thần Hầu vọt vào, liều mạng già cố sức kéo lại Cố Tích Triều, "Đừng mà~ cho dù là trời sụp đất nứt, Thích Thiếu Thương yêu Phương Ứng Khán, Cố Tích Triều ngươi cũng không thể ra tay với Vô Tình, tội nghiệp ta~"

"Thần khốc tiểu phủ~"

"Bạo vũ lê hoa~"

"A a a a a"

Đáng thương cho Gia Cát Thần Hầu lời còn chưa có nói xong, đã anh dũng ngã xuống~

Hai người đánh nhau không ai có việc gì đồng dạng nhìn nhau một lát, cùng bưng trà.

"Ta cũng không quanh co lòng vòng, ta rốt cuộc vì sao đến đây, trong lòng Vô Tình huynh hẳn rõ ràng, trong lòng Vô Tình huynh nghĩ gì, ta cũng biết rất rõ~ không bằng chúng ta liên thủ."

Hai hàng lông mày Vô Tình hơi nhướng lên, sắc mặt cũng như thường~ "Trong lòng Tích Triều huynh nghĩ cái gì, ta hiểu rõ, chỉ là Cửu Hiện Thần Long kia nội lực thâm hậu lại được ngươi dốc lòng điều dưỡng, đã sớm mắm muối bất nhiễm bách độc bất xâm, lần trước ngươi dùng Hợp hoan tán gây ra hậu quả, không cần ta nhắc lại đi."

"Phương tiểu Hầu gia nhà ngươi cũng đâu có thua kém, da dày thịt chắc thần quỷ khó gần, lần trước ngươi dùng Nhuyễn cân tán gây ra hậu quả, Tích Triều cũng đồng dạng nhắc nhở ngươi."

"Vậy ngươi lần này..."

Cố Tích Triều vươn tay ra, nắm lấy tay Vô Tình, vô cùng hài lòng nở nụ cười, "Nghe nói Thiên Trì Quái Tẩu La Trường Dụng khi chết, Vô Tình huynh ở bên cạnh, Thiên Trì Quái Tẩu lúc về già, còn có một cái biệt hiệu, gọi là Khôi Lỗi lão nhân, Vô Tình huynh hẳn là biết được~ Khôi lỗi hương độc không phải độc dược không phải dược kia của lão~ Vô Tình huynh có còn giữ~"

Hai mắt Vô Tình cũng sáng ngời, trở tay nắm chặt mấy ngón tay thon dài của Cố Tích Triều, "Nghe nói Độc Công Tiết Trường Triệu chết trong ao cá, bản chép tay của lão còn trong tay Tích Triều huynh, thời lão còn trẻ, còn có một biệt hiệu, gọi là Dạ Tham Bách Hoa, Tích Triều huynh hẳn là biết~ Nhuyễn hương la xâm nhập qua da của lão~ Tích Triều huynh có từng điều chế thử~"

Khôi lỗi hương cộng thêm Nhuyễn hương la~ hắc hắc hắc

Hai vị công tử phong thần như ngọc phiêu dật xuất trần đẹp như thần tiên mười ngón nắm chặt bốn mắt nhìn nhau, đều từ ánh mắt của đối phương nhìn ra đáp án của chính mình, không khỏi đồng loạt mỉm cười quay đầu nhìn lại Truy Mệnh Bảo Bảo đang không hiểu ra sao...

Nếu như ba người cùng bị giày vò, đương nhiên là ba người phải cùng nhau báo thù, không có lý do gì Thích Thiếu Thương Phương Ứng Khán gặp xui xẻo mà Thiết Du Hạ lại một mình tiêu dao~ chẳng phải là huynh đệ tốt sao, đương nhiên phải hoạ phúc cùng hưởng...

Ngày hôm nay đẹp trời, rất là trời trong nắng ấm, tâm tình của Thiết Thủ cũng rất tốt, nghĩ tới đêm hôm qua như vậy như vậy, đêm nay trở về còn có thể như vậy như vậy, lại thử cái kia cái nọ, gương mặt vốn đen thui của hắn nhất thời cười đến nở hoa~~

[Nhan: chắc tại Thiết Thủ họ Thiết nên bạn tác giả mới viết Thiết Thủ mặt đen?]

Vừa quay đầu liền thấy Thích Thiếu Thương đứng bên cạnh cửa, một tay chống cửa ngửa đầu nhìn trời, hai hàng lông mày nhíu chặt, toàn gương mặt đều là trạng thái ưu quốc ưu dân, giống như một cái bánh bao chưa nấu chín~~ nhất thời không cẩn thận, đã thấy buồn nôn~~

Thích Thiếu Thương hoàn hồn nhìn lại, thấy gương mặt cười đến nở hoa của Thiết Thủ, giống như một cái bánh mì nướng cháy khét~~ nhất thời không cẩn thận, đã thấy buồn nôn~~

Bốn mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương vẻ đắc ý vì gian kế thực hiện được như thế nào cũng che giấu không xong, vì vậy đều ở trong lòng bắt đầu khinh bỉ đối phương.

Truy Mệnh đơn thuần như vậy ngươi cũng ra tay được, chậc chậc, súc sinh a súc sinh.

Cố Tích Triều nguy hiểm như vậy ngươi cũng dám ra tay, chậc chậc, cầm thú a cầm thú.

Đồng loạt hừ lạnh một tiếng.

Bất quá Thích Thiếu Thương chung quy là người đã nhìn quen việc đời, giống như con gián truy sát nghìn dặm cũng chết không được, buồn nôn xong khinh bỉ xong cũng cho qua, lúc ra khỏi cửa vẻ mặt rất là tự nhiên.

Nhớ lại đêm qua, hắc hắc, kỳ thực cực kỳ sảng khoái trong lòng, thế nhưng vừa nghĩ tới việc phải quay về, trong lòng liền bất ổn. Đêm qua quá phận không chỉ là một chút hai chút, tối nay trở về nói không chừng có nguy hiểm. Sáng sớm nhìn thấy tên Phương Ứng Khán kia mang một đầu kim châm mà nhịn không được hâm mộ. Phương Ứng Khán da dày thịt chắc đâm một đầu kim vẫn sống sờ sờ vui vẻ. Thích Thiếu Thương tự thấy da của mình tuy rằng không thể mỏng hơn hắn, nhưng mà lực sát thương của Thần khốc tiểu phủ sao có thể so với mấy cây kim nhỏ như cọng lông đó, hơn nữa Vô Tình còn sợ thật làm bị thương Phương Ứng Khán, ra tay vẫn còn lưu tình, Cố Tích Triều lại sợ không làm bị thương được Thích Thiếu Thương hắn, mỗi lần đều là toàn lực xuất ra Thần khốc tiểu phủ, dù sao hắn da dày, một lần hai lần không chết được, rách chút da chảy chút máu, vừa lúc cầm tới thí nghiệm thử dược...

Bất quá khiến cho người ta căm hận nhất chính là Thiết Bánh Mì. Chả trách ngày hôm đó hắn lại tích cực như vậy, nhất thời không nghĩ kỹ bị dụ dỗ, hiện tại mới hiểu ra, trong ba người thì tình nhân của tên tiểu tử đó là an toàn nhất~ Sáng sớm hôm nay, Thích Thiếu Thương hắn là chạy trối chết, Phương Ứng Khán thì một đầu kim châm, chỉ có tên tiểu tử này là tinh thần sảng khoái bước chân nhún nhảy còn thiếu không hát khúc ca nữa thôi.

Việc này thật đáng hận, bề ngoài Tích Triều giống Truy Mệnh như vậy vì sao tính tình không có một chút xíu nào giống nhau hết, nếu như tính tình cũng như nhau...

Thích Thiếu Thương dừng một chút, tưởng tượng ra gương mặt tươi cười của Truy Mệnh, sau đó ở trong đầu cho Truy Mệnh mặc áo xanh khoác y vàng tóc xoăn dài tới eo đặt ở trong lòng mình~

Rõ ràng rùng mình ớn lạnh một cái. Việc này kích thích hơi bị lớn, mình tiêu thụ không nổi, thôi thì chính mình cẩn thận một chút, thông minh một chút, nếu không được thì chịu một chút thương tích, nói cho cùng Tích Triều đối với hắn vẫn là mềm lòng, nếu như trầy da một chút bị thương một chút xong mềm giọng cầu khẩn dùng chút khổ nhục kế, nói không chừng còn có thể có cơ hội, đem mấy thứ còn lại ra thử một lần~ hắc hắc hắc~

Phương Ứng Khán nhìn gương mặt Thích Thiếu Thương đang không ngừng cười ngu lướt qua trước mắt mình, mắt mở trừng trừng mà đâm đầu vào bức tường đổ ở góc đường, trong lòng khinh bỉ một chút, vừa mới mắng câu xấu xa, liền nhìn thấy gương mặt nở hoa của Thiết bộ đầu đi qua, nhất thời không cẩn thận chịu đả kích quá lớn, sau đầu đau như bị kim châm, vội vàng đưa tay sờ lên đầu, sờ tỉ mỉ cuối cùng lấy ra được một cây kim nhỏ như cọng lông. Sáng nay một trận mưa châm đổ ập xuống đầu cũng không biết trúng bao nhiêu cây, quay về phủ vừa gội vừa chải mà vẫn không lấy ra hết, bất quá nhớ lại đêm qua, hắc hắc~ đáng giá~

Rốt cuộc Vô Tình vẫn là tốt nhất, không đơn thuần như Truy Mệnh, xảy ra chuyện gì cũng không rõ ràng, cũng không như Cố Tích Triều tâm ngoan thủ lạt, động một chút liền chém Thích Thiếu Thương mặt đầy bụi đất. Hắn đã sớm biết Vô Tình sẽ nổi giận, mới cố ý chịu đòn lần này, nhiều châm như vậy, phỏng chừng Vô Tình cũng đã nguôi giận hơn phân nửa rồi, lát nữa quay lại Tiểu lâu mình đem theo Danh gia tàn cục (kỳ phổ những nước cờ tàn của danh gia) mới vơ vét từ trong cung ra hai tay dâng cho Vô Tình, lại chuẩn bị tốt theo Vô Tình hạ vài ván cờ, biết đâu buổi tối còn có thể thử nốt mấy thứ còn lại~~ hắc hắc hắc~~

Ngày hôm nay thật đẹp trời ~~

Rất lâu sau này Phương Ứng Khán còn thường xuyên nhớ lại tình hình ngày hôm đó, đối với mình, chỉ có một lời đánh giá chính xác, đó là~~ lạc quan mù quáng TAT

Rất lâu sau này Thiết Thủ còn thường xuyên nhớ lại tình hình ngày hôm đó, đối với mình, chỉ có một lời đánh giá chính xác, đó là~~ chủ quan khinh địch TAT

Rất lâu sau này Thích Thiếu Thương còn thường xuyên nhớ lại tình hình ngày hôm đó, đối với mình, chỉ có một lời đánh giá chính xác, đó là~~ không phải mình không cẩn thận, mà là kẻ địch quá gian xảo >_<
______

(phần sau là thụ phản công nên mình xin phép drop đoản này tại đây, mình đỡ không được hình ảnh Vô Tình biến thành sắc lang nên đã xoá luôn cả raw rồi, mọi người đừng hỏi mình raw nữa nha)

Nhân tiện, chúc mọi người nghỉ ngơi vui vẻ ~ *vẫy vẫy khăn*

23 comment:

Trả lời
nana_chan nói...
lúc 19:28 3 tháng 9, 2011

Hôn, hôn, ôm ,ôm, thank nàng nga, ôi mỹ nhân của ta, đáng yêu quá, hahaha.
Chậc, lần đầu ghé nhà, mong nàng thông cảm vì đã quá nhiệt tình, hôn thêm cái nữa , =]]]]

Chờ fần tiếp từ nàng nga =]]]

Trả lời
Phong Lương nói...
lúc 19:34 3 tháng 9, 2011

hay a ~~~~~~~~~~
hay a~~~~~~~~~~~~~~
đa tạ ^^

Trả lời
Mặc Thủy - 默水 nói...
lúc 19:38 3 tháng 9, 2011

bánh bao chết chắc rồi ~~~~ há há há há ~~~~~~ *cười lăn lộn*
hầu gia mặt dày từ lâu đã biết, no comment
còn Thiết thủ lần đầu mới thấy có gnười gọi bánh mỳ, ta cứ tưởng đầu đất cơ

Trả lời
Jiny nói...
lúc 20:37 3 tháng 9, 2011

tuy rằng so với bình thường trễ hai canh giờ mới rời giường được, thế nhưng chịu chút chút đau lưng mỏi eo cũng là đáng giá.==> câu này thật sáng sủa ah~~ vừa đọc là bít liền

ta có thể nói, 1 Cố mỹ nhân đã khiến ngươi sống ko bằng chết, 1 Tình nữ vương sẽ cho ngươi mún sống ko được mún chít ko xong
==> 2 người này hợp tác...... HAAHA...HHAAH......Ngươi sẽ hận tại sao phụ mẫu lại sinh ngươi ra trên đời

Trả lời
Tâm Tâm nói...
lúc 20:38 3 tháng 9, 2011

Hắc hắc! Sặc... nước miếng mà chết mất thôi! Á háháhá~~~

Kết Gia Cát lão gia gia ở trong này đã "anh dũng" ngã xuống vì tội hóng hớt, thương Tiểu Tình - lệnh ái mà sai lúc~ tung bông mặc niệm a~

Hắc hắc hắc. Bạn tác giả so sánh rất là tinh tế nha: Mặt Thích Thiếu Thương - bánh bao chưa sống, mặt Thiết thủ - bánh mì khét (vẫn thường thấy Thiết Thủ có nghệ danh là "đầu đất" hay "đầu gỗ" nên kì này thật là mới mẻ a~).

Aaa... Thích bánh bao - Thiết bánh mì thầm rủa nhau mặt dày vô sỉ lại không biết còn có 1 bạn đồng chí Khán (vô sỉ mặt dày không chịu kém) rủa cả 2. Hài vật vã a~ (nói Khán Khán về nhà gội đầu chải tóc gỡ châm làm ta tưởng tượng chắc lúc mới vừa từ tiểu lâu đi ra, đầu hắn nhìn như đội một con nhím lên trên. Hắc hắc)

Hai đại mĩ nhân bắt tay liên thủ rồi (còn có, 1 pé Tiểu Truy "ngây thơ" cũng bị 2 tỷ lôi vào). Hồi hộp chờ đợi xem các tỷ sẽ dạy chồng (về bài "có hoạ cùng chịu") như thế nào. Hắc hắc

Trả lời
Jiny nói...
lúc 21:11 3 tháng 9, 2011

Nàg ơi, ta hỏi này nàg đừng giận nh
(văn khu mà cần 3000 danh vọng mới vào được ấy, trong đó không chừng có giải thích rất rõ ràng) cái Văn khu nì ở đâu zạ?,ta...ta.. ko có ý gì...đâu
Chỉ...chỉ...hỏi co bít ...thiu

Trả lời
tulalan nói...
lúc 21:29 3 tháng 9, 2011

ta tưởng cục sắt
sao lại là bánh mỳ ta?

Trả lời
tulalan nói...
lúc 21:39 3 tháng 9, 2011

hỏi cho biết??
ta hỏng tin nha
hắc hắc
ta chờ màn chỉnh chồng của các mỹ nhân
Thiết nhị gia, lần này là anh bị vạ lây thôi
ai bảo vợ anh lại là huynh đệ với hai kẻ tâm kế đầy mình như vậy chứ

Trả lời
Jiny nói...
lúc 23:08 3 tháng 9, 2011

Đáng chết, các ngươi hành ạh các tiểu thụ yêu dấu còn chưa đủ sao
dám đem vợ mình làm tí nghiệm cho mấy cái.....
như zậy khác nào bọn đạo tặc kia chứ
đã vậy trog đầu tthèg nào cũg mún thử them vài lấn
chết là đág

Mà cái vụ Tình nữ vươg và Cố mỹ nhân hạ cái gì Hầu hoan dược và Nhuyễn cân tán là sao?

Trả lời
Mặc Thủy - 默水 nói...
lúc 03:47 4 tháng 9, 2011

theo kinh nghiệm vật vã của ta thì.....cái đó nằm ở Thích Cố Vương đạo nàng ạ, và nó là cả kho H mà nếu không kiếm được 3000 điêm danh vọng kia thì đừng có mà mong rớ vào

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 07:51 4 tháng 9, 2011

Em k biết tiếng bông, nên k bao h rớ đc vào khu đó :((

Trả lời
Lãnh Nguyệt Hàn nói...
lúc 07:52 4 tháng 9, 2011

Thanks nàng nha> :x Quà này thiệt là to quá. ^^ Ta đang tự kỷ vì cuối cửu vạn phong mọc ra Phương Thạch, kêu gào Tình Tình về giành chồng thì đọc đc cái này.
Mỹ nhân a mỹ nhân, đúng là =))

Trả lời
Hoa Nguyệt Sầu nói...
lúc 19:33 5 tháng 9, 2011

thanhs nàng rất nhìu nga~ *chạy lại ôm hun*
Ta nhắc ghế ngồi chờ phần típ ~ *vẫy vẫy khăn*
Ráng edit nhanh nga nàng~

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:57 5 tháng 9, 2011

Chắc tại mặt của Trương Trí Lâm tròn nên gọi bánh bao, còn mặt Cha In Pyo dài nên gọi bánh mì?

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 19:59 5 tháng 9, 2011

Hí hí... chủ nhật sẽ có phần tiếp ~

Trả lời
gil nói...
lúc 19:05 6 tháng 9, 2011

vài hôm ko ghé nhà nàng, ghé qua lại được 1 trận ... *tung hoa, tung hoa*

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 00:32 7 tháng 9, 2011

Phương Thạch (hay Thạch Phương) có vẻ không được ủng hộ mấy (hay là tại ta không để ý?) Ta thì không thích cặp này lắm vì trong nguyên tác không hiểu sao cứ mỗi lần gặp anh Thạch là IQ của anh Khán lại tự động rớt xuống hà T^T

Trả lời
Phong Lương nói...
lúc 23:50 11 tháng 9, 2011

ôi, xin lỗi, ta click like mà ta chưa com ^^
Cố đại mỹ nhân sao cái gì ng làm cũng phải kéo theo Truy tiểu mỹ nhân thế >.<

Thiết bánh mì huynh ứ là mặt dày hơn ta tưởng, ta chửi huynh y như câu mà cái bánh bao họ Thích chửi huynh đó ==

Trả lời
Tử La Lan nói...
lúc 01:54 16 tháng 9, 2011

thể hử
chắc là bác Ôn muốn cho muốn ghép hai anh này thành đôi chăng?

Trả lời
Tử La Lan nói...
lúc 16:21 7 tháng 10, 2011

híc hích
phần tiếp theo đâu Nhan Nhan
trời ơi ta mắc cười bác Gia Cát quớ
anh dũng hi sinh, ha ha

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 04:13 8 tháng 10, 2011

Phần tiếp theo đã bị drop rồi, vì ta không chịu nổi Tình Tình làm công :(

Trả lời
kenie nói...
lúc 19:09 18 tháng 10, 2011

Tích Triều và Vô Tình từ lâu đã đi vào truyền thuyết, nay còn liên thủ thì *cười mỉm*
có tiểu Truy ngây thơ dễ thương hoy~~

3 câu cuối ta thật thích :))

Trả lời
Triêu Nhan nói...
lúc 04:41 19 tháng 10, 2011

3 câu cuối ta cũng thích =)))

♥ Nói gì đi chứ...

( ̄▽ ̄) | (⊙﹏⊙) | (; ̄Д ̄) | ( ̄3 ̄) | (ノ≧益≦)ノ | (¬д¬。) | (〜 ̄▽ ̄)〜 | (●ω●) | (= ̄ω ̄=) | ㄟ(^∇^)ㄏ | (づ ̄ ³ ̄)づ♥ | щ(゚Д゚щ) | (屮゚Д゚)屮 | \("▔□▔)/ | (╬ ̄皿 ̄)凸 | (╯‵□′)╯︵┻━┻ | ಠ_ಠ | (≧∇≦) | (*´▽`*) | ( ̄ー ̄) | (●^o^●) | ╮[╯▽╰]╭ | O(∩_∩)O | ╮(╯_╰)╭ | ╮( ̄▽ ̄")╭ | *^﹏^* | Σ( ° △ °|||) | ~(‾▿‾~) | [* ̄︶ ̄]y | (⊙o⊙) | (─‿‿─) | (¯―¯٥)